682- ĐOẠN DIỆT THAM, SÂN TRIỀN CÁI TRÊN BỐN NIỆM XỨ
(43:39) Bây
giờ chúng ta lại học kế một bài nữa. Bây giờ thân, thọ, tâm rồi bây giờ tới bài
kế nữa là pháp.
“Này các
thầy Tỳ Kheo, thế nào là Tỳ Kheo sống quán pháp trên các pháp? Này các thầy Tỳ
Kheo, ở đây Tỳ Kheo sống quán pháp trên các pháp đối với năm triền cái.”
Nghĩa là năm
triền cái là một cái pháp, các con hiểu chưa? Đây là pháp, là lời của Phật dạy,
năm cái này là năm cái khổ, năm cái triền cái này là năm cái màn ngăn che làm
cho mình không thấy đúng sự thật, làm cho mình đau khổ đây.
Đó là, đối với
bây giờ trên cái pháp năm triền cái này, mình mới quán xét nó. Mình mới quán
xét để coi như là mình xé cho tan nát cái ngăn che này đi. Đó là trên pháp mình
quán pháp. Thì như vậy là các pháp, như cái bàn, cái ghế nó là các pháp đó.
(44:46) Mà
bây giờ các pháp mà lời Phật của dạy chúng ta tu hành, thì như năm triền cái
này cũng là pháp. Mà năm triền cái này, chúng ta đã quán sát ở trên năm cái
pháp này để chúng ta thấu rõ nó, nó ngăn che chúng ta như thế nào, để từ đó
chúng ta bứt xé nó, bỏ nó đi, không có để cho nó ngăn che nữa.
Thì bây giờ
chúng ta lấy pháp của Phật mà chúng ta quan sát lại pháp, dùng cái tâm của
chúng ta mà quan sát lại những cái lời của Phật dạy, tức là các pháp của Phật.
“Này các
thầy Tỳ Kheo, thế nào là Tỳ Kheo sống quán pháp trên các pháp đối với năm triền
cái?
Này các
thầy Tỳ Kheo, ở đây Tỳ Kheo nội tâm có ái dục, tuệ tri nội tâm có ái dục, nội
tâm không ái dục tuệ tri nội tâm không ái dục”.
Nghĩa là, Đức
Phật (nói) Ngũ Triền Cái như thế nào? Tham, sân, si, mạn, nghi. Mà tham ở đây,
nó thuộc về ái dục, thì bắt đầu bây giờ trên cái thân tâm của mình đây, mà nó
có một cái niệm khởi lên về ái dục, thì tức là mình biết cái tâm của mình nó có
ái dục. Mà tâm của mình bây giờ nó không có khởi cái niệm ái dục thì mình biết
rằng tâm không ái dục. Cho nên “nội tâm tôi biết không ái dục.”
Và “với
ái dục chưa sanh nay sanh khởi”, thì từ cái chỗ mà hồi nãy nó không sanh mà
bây giờ nó khởi sanh ra cái tâm niệm ái dục, cho nên bây giờ mình cũng phải biết,
với cái ái dục nó sanh khởi, nó đang sanh khởi thì mình biết nó đang sanh khởi.
Và bây giờ
mình lại biết ái dục đã sanh nay đã được đoạn diệt. Cái tâm sanh khởi đó bây giờ
mình dùng cái Định Vô Lậu mình quán xét, cho nên cái tâm ái dục đó nó được đoạn
diệt thì mình cũng biết rằng cái tâm ái dục đó đã được đoạn diệt.
Và mình biết
như vậy thì đó là mình quán, mình quán cái pháp gọi là tham, sân, si đó. Tức là
trên các pháp đó nó bị đoạn diệt rồi, nó không có còn là ái dục nữa. Cho nên do
tu cái Định Vô Lậu đó mà bây giờ cái ái dục đó bắt đầu nó đã…
(00:00) Chúng
ta giữ Chánh Niệm Tỉnh Thức. Chúng ta thấy ở trong cái hơi thở của mình, cái
Chánh Niệm Tỉnh Thức.
Bây giờ
chúng ta ngồi đây chúng ta biết chúng ta ngồi nè: “Thân tôi ngồi tôi biết
tôi ngồi”, rồi bây giờ giờ mình ngồi đây mà cái tâm mình không có gì hết, tức
là mình tu cái Định Sáng Suốt chớ gì? Rõ ràng là mình ở trong cái Định Sáng Suốt
chớ gì?
Bây giờ mình
có không nương hơi thở, mình không có nương có hành động của nội ngoại thân của
mình, mà mình nương vào cái chỗ ngồi của mình mình biết mình ngồi thôi. Rồi
mình ngồi đây, nó lặng lẽ, nó thanh thản như thế này thì đó là Định Sáng Suốt rồi.
Đó, mình không tu mà nó cũng có cái Định Sáng Suốt đó rồi.
Rồi bắt đầu
bây giờ có một cái niệm đến, thì cái niệm đó nó tham hay dục hay hoặc là sân
thì mình biết rõ ràng. Vậy thì bây giờ mình dùng cái gì đây, để mình đoạn diệt
nó đây?
Thì có phải
là ở trên các pháp ác mà Tứ Chánh Cần đã dạy: “Các pháp ác chưa sanh
không cho sanh, mà đã sanh thì đoạn diệt”. Mà bây giờ nó không sanh thì
mình đâu có gì đâu mà đoạn, thì mình giữ cái thiện pháp đó, còn bây giờ nó sanh
thì mình phải đoạn.
Bây giờ Thầy
đọc kế tiếp.
“Hay nội
tâm có sân, tuệ tri nội tâm tôi có sân”.
Nghĩa là tâm
mình sân mình biết mình có sân.
“Hay nội
tâm tôi không sân, tuệ tri nội tâm tôi không sân. Và với sân hận chưa sanh nay
sanh khởi, vị ấy tuệ tri như vậy. Và với sân hận kia đã sanh nay được đoạn diệt”.
Nghĩa là nói
chung cái tâm sân, tâm si, tâm nào trong Ngũ Triền Cái này nó đều được chúng ta
hiểu rõ từng chút. Tương lai nó không sanh chúng ta cũng biết, mà hiện tại đang
sanh chúng ta cũng biết, hiện tại đang diệt chúng ta cũng biết. Đó là trên pháp
mà quán các pháp, vì các pháp đó là tham, sân, si, mạn, nghi.
Mà tham,
sân, si, mạn, nghi có nằm trên bốn chỗ thân, thọ, tâm, pháp của chúng ta
không? (1:56) Nếu không thì tức là nó thanh thản, nó an lạc, nó giải
thoát, mà nếu có thì nó là không giải thoát. Cho nên nếu có thì chúng ta dùng
pháp để mà diệt nó.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét