644-QUÁN THÂN TRÊN THÂN THEO OAI NGHI ĐI, ĐỨNG, NẰM/ 4
Thầy dạy các
con xả tâm được thì an trú được, an trú được thì xả tâm được, nó như hai cái
chân rít quấn chặt nhau. Cái này được thuần thục rồi mình bắt đầu quán thân thì
rất tốt. Cho nên khi nó được rồi thì các con sẽ nhân ra được hơi thở dài hay
hơi thở ngắn ở trên chỗ nhiếp tâm an trú tâm quá cụ thể. Bởi vì trong khi con
nhiếp tâm an trú tâm, con thấy rõ hơi thở nào thì con sẽ nhiếp tâm an trú lúc
nào cũng được, đó là hơi thở dài hay hơi thở ngắn như thế nào. Khi con nhiếp
tâm và an trú được thuần thục thì con nhận ra được hơi thở đó của con liền. Hễ
con vô hơi thở đó thì con nhiếp tâm an trú liền. Đó là cách thức con chủ động.
Cái hơi thở nó lợi ích rất lớn bởi vì nó là cái đường dây hơi thở để mình nắm
vô an trú là vô liền.
Bây giờ con chưa biết cái hơi thở nào sẽ nhiếp tâm và an trú được thì như thế
con mất căn bản rồi. Cái đó quá rõ ràng cụ thể, mình không biết cái hơi thở nào
mình nhiếp tâm an trú được, cho nên vô đó cứ lát thở dài lát thở ngắn, lát thở
vầy, lát thở khác, đủ các hơi thở hết thì làm sao được, làm sao mà gọi là nhiếp
tâm an trú? Mình phải chọn lấy một hơi thở mà khi mình tu tập nhiếp tâm an trú
thì thấy hơi thở này vô được mau mắn mà dễ nhiếp tâm an trú trong một phút. Một
phút nó có đủ thời gian để cá c con nhận được cái hơi thở đó, nghĩa là cứ thở
hơi thở đó thì bắt đầu nhiếp tâm an trú liền. Như thế hơi thở đó chính là đường
dây cho mình vào nhiếp tâm. Cho nên con chỉ cần nhìn hơi thở và cái thân của
con, con quán được liền thì lúc bấy giờ sẽ dễ cho con, còn bây giờ thì con phải
tập quán bằng cách nà y hay cách khác.
Căn bản an trú: Thấy được hơi thở đường dây, biết hơi thở đó dài hoặc là hơi thở
đó ngắn như thế nào, hoặc hơi thở đó nhẹ cái tầm vóc ra sao, sau đó bất kỳ lúc
nào con vô con cũng thở ngay liền cái hơi thở đó, tập ngay liền cái hơi thở đó.
Căn bản một phút nhiếp tâm an trú cho được trong hơi thở này.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét