640-NGỒI QUÁN THÂN TRÊN THÂN THEO TỨ NIỆM XỨ/ 4
Như sau khi
Thầy đã dạy cho các con lớp Chánh Tri Kiến, tự trong tâm các con có hiểu biết
chánh kiến thì nó đã xả rất nhiều các dục, các ác pháp.
Tuy các con không thấy, nhưng giả như bây giờ có ác pháp tác động tới thì những
hiểu biết đó sẽ giúp các con xả rất nhiều. Tại cái hiểu biết chánh kiến này là
như thế, nó xả các ác pháp.
Bây giờ nhờ tỉnh thức quan sát bốn chỗ thân, thọ, tâm, pháp này mà các niệm ít
vô được nữa, cảm thọ cũng không đánh các con được, chứ không thì các con có những
kẽ hỡ như vậy nó sẽ vô đốt các con nát hết. Tự các pháp tu tỉnh thức không
phóng dật mà tu được kết quả rồi thì nó xả rất nhiều ác pháp, nhiều chướng ngại
trên thân và tâm các con. Chỉ khi các con thiếu tỉnh thức nó mới đánh vô từ niệm
này đến niệm khác, vì vậy các con tu dậm chân tại chỗ, tu hoài không chứng.
Các con nên biết trong bốn tháng Thầy dạy Chánh Kiến, các con đã xả nhiều rồi.
Mặc dù các con học, các con tư duy triển khai tri kiến nhưng tâm các con vẫn li
dục li ác pháp, không những thế nó còn xây dựng cho các con lòng từ lòng bi rất
nhiều. Như khi các con nghe những tiếng kêu đau xót, lòng các con xúc động; đó
là nó gợi cho các con lòng bi lòng từ lớn.
Các con nên hiểu rằng khi các con học qua các lớp sẽ đem lại sự lợi ích rất lớn
cho tâm các con. Bây giờ các con học lớp Chánh Niệm Tỉnh Thức này cái chánh là
giúp cho các con quan sát được thân các con nhưng nó cũng giúp các con xả và li
ác pháp rất nhiều, vì mình học đúng thì nó phải xả thôi. Cho tới giai đoạn cuối
cùng khi các con nhiếp phục tham ưu thì các tham ưu không còn bao nhiêu nữa, nó
gần hết rồi.
Thầy biết các con học lớp Chánh Kiến thì tự nó có cái tri kiến. Bây giờ các con
học tới lớp Tỉnh Thức này tức là quan sát, tỉnh thức trên thân. Có tỉnh thức là
đã xả, mà phải xả ít nhất một phần nửa. Cho nên mặc dù các con chưa nhiếp phục
tham ưu để xả thế mà do pháp mình học nó tự xả. Rồi tới khi các con định tỉnh
trên thân thì nó còn xả nhiều nữa. Tại cái pháp tu đúng, mình tu đúng thì nó phải
xả.
Như các con thấy các con học lớp Chánh Kiến xong, khi các con tư duy với hiểu
biết chánh kiến thì nó đã xả rồi. Bây giờ tới lớp Chánh Tư Duy sẽ dạy cho các
con định tỉnh. Từ sức định tỉnh nó còn xả nhiều nữa. Định tỉnh thì nó sẽ xả những
cái vi tế. Tri kiến thì xả phần thô. Định tỉnh mà không bị ức chế, cái đó mới
là quan trọng.
Lần lượt các con sẽ dùng chỗ này tu tập. Tâm các con không bị ức chế trong đối
tượng nào hết cho nên các con sẽ thấy nó xả. Khi đã định tỉnh rồi, không phóng
dật rồi thì không có niệm nào phóng ra hết. Lớp Chánh Tri Kiến xây dựng toàn bộ
sự hiểu biết cho các con và bây giờ có thêm sức định tỉnh nữa thì còn mặt nào
ác pháp vô tác động các con được nữa. Không có ác pháp vô được nữa thì đâu có
gì cần phải đuổi.
Dục tham bị chận, bị giảm, không cho tác động vào thân nhờ sự hiểu biết chánh
kiến của mình. Thành ra nhờ sự hiểu biết chánh tri kiến mà nó chận đường hết, bảo
vệ không cho tâm dục của mình khởi. Như con thấy, khi thấy không có nước tương
ăn thì nó chạy ra đón liền, không cho mình khởi ý này kia, không cho mình bị phạm
cái lỗi nhỏ nhặt tham dục ăn đó đâu. Những cái các con hiểu biết đó chính là
tri kiến giải thoát mà Thầy đã huân cho các con trong lớp Chánh Tri Kiến. Rồi
bây giờ các con học lớp quan sát thân các con. Khi sự quan sát được định tỉnh,
tâm không còn phóng dật thì những dục tham đó không còn phóng ra nữa! Đó là nó
lìa tham hết rồi, không còn tác động vô các con. Những ý nghĩ dục tham vi tế
đó, những dục và ác pháp như thế nhờ pháp tu đúng mà nó không còn, hết nghĩ tới,
nó không sinh khởi ra nữa. Nếu mình còn nghĩ này kia là còn phóng dật. Nó đã định
tỉnh thì không phóng dật.
Tóm lại, các con đã được hướng dẫn dần từ cái tâm quay vô, cái tỉnh thức, rồi
cái định tỉnh. Định tỉnh rồi thì hoàn toàn không có một ác pháp nào tác động vô
được đâu. Đến chừng đó các con sẽ ngồi tu Tứ Niệm Xứ, tâm tự nó thanh thản từ
12 tiếng đến 24 tiếng đồng hồ rất dễ.
Bây giờ tâm các con không định tỉnh. Tuy các con ngồi nhưng cứ lát có chuyện
này, lát chuyện kia, chuyện nọ đuổi không hết. Tu Tứ Niệm Xứ mà như thế thì
không bao giờ thắng giặc sanh tử được. Thầy nói như thế, các con cứ nghiệm xét
qua thời gian các con đã tu Tứ Niệm Xứ không được Thầy hướng dẫn, các con thấy
không thể nào dẹp hết các niệm khởi này được. Còn nếu các con tu kĩ đàng hoàng
theo Thầy dạy thì chắc chắn các con sẽ dẹp được giặc này trên Tứ Niệm Xứ, ác
pháp không tác động vào thân các con được; nghĩa là hoàn toàn tự nó xả chứ ta
không cần phải làm gì khác.
Nói Quán thân trên thân khắc phục tham ưu chứ thật ra khi định tỉnh được thì nó
tự khắc phục tham ưu trong pháp định tỉnh đó nhiều lắm.
Bây giờ nếu tâm các con tỉnh giác, không phóng dật, quay vô là nó đã xả rồi,
không xả thì không định tỉnh được; nó đã li nữa thì tham ưu đâu có vô được.
Ác pháp đâu dễ vô khi người này đã tỉnh giác, đã định tỉnh trên thân của người
ta. Người ta luôn luôn quan sát thân thì tham ưu đâu có thể dễ vô được chỗ người
ta đang quan sát, đang canh chừng cẩn mật.
Tại vì các con chưa biết cách tập để định tỉnh, chưa biết cách tập để quan sát;
các con mất sự quan sát hoàn toàn cho nên tham ưu mới vô. Tham ưu vô thì các
con phải nhiếp phục, phải đuổi; đuổi hoài mà không hết.
Đấy, Thầy nhắc để các con thấy nhờ lớp Chánh Kiến các con có sự hiểu biết chánh
tri kiến thì các con đã xả tâm. Tham ưu không làm động các con thì các con mới
bất động tâm được. Bây giờ tới lớp Chánh Tư Duy, khi tâm định tỉnh rồi, chánh
niệm tỉnh giác được rồi thì có cái gì tác động vô được nó.
Nó bảo vệ được chơn lý. Cái lý được bảo vệ, được hộ trì; hộ trì bằng sức định tỉnh
của các con. Đấy, các con thấy nó đơn giản, dễ dàng như thế đấy.
Các con định tỉnh được thì các con chứng đạo; kéo dài thời gian định tỉnh lâu
không phóng dật là thành tựu: “Ta thành chánh giác là nhờ tâm không phóng dật”.
Nếu trọn thời gian nỗ lực tu không có kẽ hỡ, miên mật không có nghỉ giây phút
nào, lúc nào cũng định tỉnh trên thân của mình thì có giặc nào vô xâm chiếm được,
như vậy mà mình không chứng đạo sao?
Đó là sự thật, không phải giả dối đâu. Các con biết cách tu thì đâu có gì
mà làm không được. Đâu có khó. Nếu có người nào do người đó thật sự tìm ra cách
tu đúng rồi dạy cho các con thì tu theo đạo Phật không còn khó nữa, việc chứng
quả không còn xa vời nữa.
Sau khi thấy sự định tỉnh của mình trên thân, thọ, tâm, pháp, cụ thể rồi thì tất
cả những pháp mà các con đã tu tập mấy lâu nay đều dẹp hết, không còn trở lui
tu chúng nữa, mà chỉ còn ôm Tứ Niệm Xứ thôi. Hiện giờ nếu các con chưa có sức định
tỉnh đó thì các con có thể trở lui tu tập các pháp đó cho thêm sung mãn. Nhưng
khi đã vô chính pháp Tứ Niệm Xứ tu tập rồi thì phải ôm phao Tứ Niệm Xứ mà tu tập
cho định tỉnh, đạt cho được định tỉnh, phải dùng Tứ Niệm Xứ để chiến đấu, chiến
thắng giặc hôn trầm thùy miên.
Như vậy là các con thông suốt hết rồi, không ai mà không biết, có phải thế
không? Bây giờ các con ai về thất nấy bắt đầu tu tập như Thầy đã dạy.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét