630-ĐỊNH THƯ GIẢN XẢ TÂM CÁCH GIỮ TÂM VÔ SỰ
Cách giữ tâm
vô sự hay thư giãn thì điểm quan trọng cần biết là mỗi niệm khởi lên đều mang
theo tính chất sai bảo làm, hoặc không có tính chất sai bảo làm. Trong
giờ đang tu, con phải nhớ là khi niệm nào sai bảo làm gì thì nhất định
không làm. Không làm theo niệm khiến làm tức là li dục. Niệm muốn mình làm
tức là niệm có dục, mà nhất định không làm là li dục. Thí dụ con đang ngồi thư
giản mà mắt thấy có màng nhện, liền khởi ý muốn quét màng nhện đó. Khi khởi ý
lên thì đồng thời con muốn đứng dậy đi làm ngay. Niệm muốn quét và niệm muốn
làm liền là niệm sai bảo. Đó là phóng dật, đó là niệm dục. Bây giờ con biết như
vậy thì không làm. Không làm là li dục, là không bị phóng dật.
Thư giãn thì
phải trở về cái bình thường của nó nhưng không được ở trong ác pháp. Nó sai bảo
mình làm gì thì không làm theo. Đó là li dục. Chỉ có vậy thôi. Phải nắm cho vững
cái này. Pháp Thư Giãn cũng là một pháp chứ không phải thư giãn là nằm duỗi tay
duỗi chân rồi tập trung trong hơi thở mà cho đó là thư giãn. Không được làm vậy.
Cho nên nếu thư giãn đúng, khi xả ra cơ thể trở về bình thường, khoẻ khoắn, rồi
bắt đầu vô tập luyện lại mới thích pháp tập luyện.
Cần phân biệt
niệm dục và niệm “tào lao”. Niệm “tào lao” là niệm không sai bảo mình làm gì hết.
Thí dụ con nhớ bạn bè hay những tư tưởng này kia thì điều đó không quan trọng;
chỉ có niệm sai bảo con làm gì thì đó mới là niệm dục. Nó làm cho con không còn
vô sự. Trong giờ thư giãn, không có niệm gì hết là tốt. Cứ để cho nó không niệm.
Còn khi có niệm thì con phải suy xét coi để phân biệt niệm nào là niệm dục.
Trong kinh Song Tầm, mỗi khi tầm ác hiện ra thì dùng một trong năm cách đã được
Phật dạy trong kinh để đẩy lui, để xả, để đưa lại sự thư giãn cho được, chứ
không phải đưa lại sự biết hơi thở hay biết bước đi. Phải nắm cho vững điều này
mới tập luyện Định Thư Giãn được.
Định Thư
Giãn hay Tâm Vô Sự nên thực hành tập luyện xen kẽ với các pháp môn khác để
tránh bị mệt mỏi hay bất an trên cơ thể. Với đặc tướng của vài người, có thể
không xen kẽ cũng được. Nhưng cần xen kẽ vào để tâm nghỉ ngơi, giảm bớt sức
căng của thời gian tập luyện các pháp môn kia. Nếu tập luyện liên tục các pháp
có xen kẽ định Thư Giãn vào được thì dễ tiến bộ hơn.
Tóm lại, tập
luyện Định Thư Giãn thì phải khéo léo để thân tâm trả về trạng thái bình thường
của nó là đúng, đừng để bị lôi vào trong các pháp khác. Khi bị vậy thì phải lôi
nó trở về, cho nó thư giãn ra.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét