611-MINH NHÂN & CHÍ THIỆN THAM VẤN TU TẬP TỨ NIỆM XỨ/ 2
Cái thân này
êm lắm. Nhìn nó rồi cho hơi thở hiện lên kết hợp với thân ngó thấy thì thấy sự
rung động của thân nhịp nhàng lắm (con thường phí mất hơi thở bằng cách thở nhẹ
để được thấy thân nhưng thấy không được rõ). Trái lại bằng cái thân ngó ngược
này thấy thân rõ lắm, thấy bằng ý thức phản ảnh có thực chứ không phải tưởng.
Do sự phản xạ quang tuyến của mắt mà! Nó là hình bóng thật sự của mình.
Rồi một
ngày sau, bắt đầu ngồi vô là để ý thấy thân liền. Mà sao bữa nay nó lại bám chặt
thân quá. Ngó điểm ở ngoài mà để ý tới nó là thấy nó (ý bám chặt vào). Thế rồi
con khởi ý tập quán thân thử coi. Trước tiên con quán từ trên đầu, xuống hai đầu
gối ngồi; sau từ trái qua mặt, từ mặt qua trái. Hễ chỗ nào rêm nhức hay muỗi
châm, kiến cắn, đau tê thì chỗ đó THÂN VÀ THỌ; chỗ nào khởi niệm này nọ, biết
hơi thở vô ra chỗ đó là TÂM Ý; còn âm thanh bên ngoài tác động gọi là PHÁP; cứ
rà tới rà lui, chẳng thấy cảm thọ gì, chẳng thấy niệm gì, và âm thanh tác động
thì biết đó là tâm ý và pháp; thân và thọ. Chẳng có gì. Lui lại nương vào hơi
thở nhìn toàn diện thân. Lúc bấy giờ tâm không khởi niệm, có phải là tâm không
phóng dật không, thưa Thầy? (Thầy phê: Đúng vậy) và quán trên thân như vậy có
đúng cách của quán Tứ Niệm Xứ không? (Thầy phê: Đúng cách). Và cái thân thấy bằng
ý thức đó mình cần giữ để quán thân không. Xin Thầy chỉ dạy cách thức nào đúng,
cách thức nào sai để con theo đúng pháp mà tu tập cho mau đạt kết quả thành
công trong những tháng sắp tới. Mong Thầy từ bi chỉ dạy!
Con,
Minh Nhân.
TB. Thầy
chỉ dạy xin ghi lại dưới đây để khi nào quên con xem lại mà làm theo. Con xin
cám ơn Thầy.
Thầy
phê: “Khi thân tâm bất động thì tâm định trên thân có nghĩa là tâm đang quán
trên thân. Quán thân tức là tu tập Tứ Niệm Xứ”.
QUÁN
có nghĩa là quan sát, theo dõi, xem xét, lắng nghe, cảm nhận từng ý niệm, từng
khởi niệm để xả, thuộc thân hành NỘI; quan sát, theo dõi, xem xét từng hành động,
việc làm của thân để xả thuộc thân hành NGOẠI.
1-
QUÁN THÂN chia làm ba phần 1- đầu, 2- mình, 3- chân tay.
Trước
tiên quán đầu, sau quán mình, rồi sau quán tay chân. Rà tới rà lui 3 chỗ ấy là
quán thân là NGOẠI THÂN; theo dõi hơi thở vô, hơi thở ra, có 19 đề mục Định Niệm
Hơi Thở. Hơi thở là thân hành nội, là NỘI THÂN.
KẾT LUẬN:
Thân có hai niệm NỘI và NGOẠI.
2-
QUÁN THỌ lắng nghe, theo dõi trên ba chỗ đầu, mình và tay chân. Trên ba chỗ ấy
cảm nhận thấy: Nhẹ nhàng, êm ái, thích thú, sung sướng, đó là THỌ LẠC; cảm nhận,
lắng nghe, thấy bệnh khổ, đau nhức chỗ này chỗ kia, ngứa, mõi mệt, chóng mặt,
đau lưng, đi đứng không vững vàng, đau đớn, nhức nhối, chết điếng, tức lói,
nóng lạnh trên khắp 3 vùng đầu mình và tay chân thì đó là THỌ KHỔ; còn lắng
nghe trên đầu, mình và tay chân êm re, không đau, không khổ, không sung sướng
nhẹ nhàng thì đó là THỌ BẤT LẠC BẤT KHỔ.
KẾT LUẬN:
Trên thọ có ba niệm: THỌ LẠC, THỌ KHỔ và THỌ BẤT LẠC BẤT KHỔ.
3- QUÁN
TÂM: Lắng nghe ý niệm ĐỘNG và TỊNH của tâm ý.
ĐỘNG:
Có nghĩa là tâm buồn rầu, lo lắng, sợ sệt, giận hờn, ghen tức, căm thù, thương
nhớ, phiền não, niệm khởi, suy nghĩ mẫu chuyện này kia, tiếp duyên nói chuyện
này kia, miên man nghĩ ngợi lung tung, tâm phóng theo âm thanh, hướng ra ngoài
theo tiếng ca, tiếng hát, tiếng nhạc, tiếng đờn, tiếng trống, tiếng kèn, tiếng
gọi nhau, tiếng ồn náo. Nói chung là những âm thanh làm cho tâm chạy theo thuộc
về ĐỘNG (bẽ ngang là xả).
TỊNH:
Có nghĩa là nghĩa là TỊNH trong ĐỘNG. Nương vào cái động của hơi thở lắng nghe
rung động của toàn thân, tức là của THÂN, của THỌ, của TÂM, của PHÁP. Nếu tâm
phóng ra ngoài gọi là PHÓNG DẬT. Còn tâm bám chặt trên thân gọi là TÂM ĐỊNH
TRÊN THÂN. Rà tới rà lui gọi là TÂM ĐANG QUÁN Tứ Niệm Xứ.
KẾT LUẬN:
Tâm có hai niệm ĐỘNG và TỊNH.
4-
QUÁN PHÁP: Có nghĩa là những âm thanh, tiếng động và ác pháp bên ngoài tác động
vào tâm gọi là PHÁP. Nếu âm thanh, ác pháp tác động không được tâm thì TÂM ĐỊNH
TRÊN THÂN, tức TÂM KHÔNG PHÓNG DẬT. Tâm không phóng dật thì muôn pháp lành do
đó đều sanh. Pháp lành ở đâu mà có? Ở Tứ Chánh Cần: Ngăn ác (tâm từ), diệt ác
(tâm bi), sanh thiện, tăng trưởng thiện (tâm xả).
Có 3
tâm, 4 định và 3 thiện hành là thân hành thiện, khẩu hành thiện và ý hành thiện.
KẾT LUẬN:
PHÁP có hai niệm: THIỆN và ÁC. Thân thọ tâm pháp tất cả có 9 niệm.
Pháp đối
trị: Tâm từ đối trị tâm sân hận oán thù; tâm bi đối trị tâm phiền não khổ đau
ganh tị hãm hại; tâm xả đối trị tham lam ác pháp và chướng ngại pháp, các cảm
thọ trên thân, trên thọ, trên tâm và ác pháp tác động bên ngoài.
QUÁN TỨ
NIỆM XỨ (CÁCH QUÁN THỨ HAI)
Những
điều cần lưu ý khi tu quán Tứ Niệm Xứ:
- Chìa
khóa mở cửa THIỀN ĐỊNH là tâm không phóng dật.
- Trên
Tứ Niệm Xứ là chỗ nhập bốn thiền và thể hiện ba Minh.
- Quán
thân cho được Tứ Niệm Xứ là chỗ ở của tâm không phóng dật.
- Quán
Tứ Niệm Xứ là chỗ ở của tâm định trên thân, thân định trên tâm.
- Tứ
Niệm Xứ là chỗ ở của tâm thường sống trong Chánh Niệm của đức Phật.
- Tứ
Niệm Xứ là chỗ ở của tâm thuần thục.
- Khi
tâm không phóng dật thì không còn quán nữa.
- Tứ
Niệm Xứ là chỗ ở của pháp xuất thế gian không pháp tu, chỉ biết quán, không xả
nghỉ, tâm luôn luôn bám chặt trên pháp xuất thế gian.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét