562- 4- CÁCH THỨC NHẬP ĐỊNH NẰM TRONG CUỐN THIỀN CĂN BẢN TẬP HAI
(8:29) Phật
tử: Vậy thì căn bản mà thực tập là nó nằm ở trong cuốn sách nào Thầy? Trong
cuốn Thiền căn bản hay trong cuốn nào ạ?
Trưởng
lão: Cái căn bản
là Thiền căn bản đó con.
Phật tử: Con không có mang theo cuốn đó, con
tới con mượn Thầy.
Trưởng
lão: Thầy sẽ
cho con.
Phật tử: Dạ thưa Thầy con đọc bên cái cuốn
(không nghe rõ)
Trưởng
lão: Cái khi mà
ở trên Tứ Niệm Xứ mà đẩy lui các chướng ngại pháp cho nó hết nó chia từng giai
đoạn, nhưng mà nó thuộc về cái quá trình tu căn bản của cái thiền đó, của cái
thiền xả tâm. Do đó thì mấy con đọc kĩ lại trong cuốn Thiền căn bản, nó còn cái
tập hai là cái tập để nhập các Định, Thầy chưa có soạn tại vì người ta tu chưa
có tới. Bởi vì trong cái tập hai đó, về Thiền căn bản - Tập 2 thì nó nói về
cách thức các con nhập Định. Khi mà tâm nó không phóng dật rồi, nó quay vô nó Định
ở trên thân nó rồi thì lúc bấy giờ những cái hiện tượng nó hiện ra, nó hiện ra
như hào quang ánh sáng, tất cả mọi cái nó hiện ra. Thì lúc bấy giờ cái người tu
hướng vào cái Định nhập cái Định Nhị Thiền, thì chúng ta phải phá tất cả những
cái trạng thái đó. Cách thức phá nó như thế nào? Phá thông tất cả những cái trạng
thái nó hiện ra những cái tướng trạng âm thanh, sắc tướng của nó bằng tưởng.
Người ta không nghe tiếng động mà mình nghe, người ta không nghe tiếng nói mà
mình nghe, người ta không thấy hào quang mà mình thấy trong những cái cái sắc
tướng, những cái chuyện mà xảy ra đó. Thì người hành giả đó phải thực hiện cái
bước đầu vào cái con đường này, người đó phải thực hiện xả ly cái này. Cũng xả
cái này mà phải xả bằng cách nào? Thí dụ như bây giờ mình ngồi đây hàng hào
quang ánh sáng nó sáng khắp cái nhà này, nó làm sáng rực như đốt đèn, coi như
là đốt đèn sáng trưng vậy.
Phật tử: Thưa Thầy như vậy là mình thấy người
khác có thấy không Thầy?
Trưởng
lão: Không, mới
đầu thì chỉ có mình thấy thôi, sau đó người ta thấy, người khác người ta thấy,
nhưng mà có người thấy, có người không nữa. Cái người nào mà cái tưởng họ tương
ứng với mình đó họ thấy cái nhà của mình nó như vậy. Còn cái người cái tưởng họ
không tương ưng với mình họ nhìn không thấy, cho nên nói là có người nặng cái
vía người nhẹ cái vía đó. Nó hợp với cái tưởng của mình thì họ thấy mình ngồi ở
trong cái thất này, mình ngồi hào quang nó tỏa ra, còn cái người mà không thấy,
thì cái người đó nặng cái vía, đó là vì nó là tưởng. Cho nên cái người nào
tương ưng với mình, cái tưởng của họ tương ưng với mình họ thấy hết, còn người
nào không tương ưng thì họ không thấy. Do đó cái người tu giai đoạn đó họ phải
xả những cái đó, thì coi như là từ cái dạy đến cách xả, cái bộ sách đó thì sắp
sửa những người nào sắp tu tới thì Thầy mới viết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét