545- 4- NGHỀ NGHIỆP THÍCH HỢP CHO VIỆC TU HÀNH
(22:22) Phật
tử Anh Vũ: Theo Thầy nghĩ đó, thì nghề nghiệp nào thích hợp cho việc
tu hành hơn: trái ngược có hai nghề, nghề trí thức đó, phải suy nghĩ đồ nhiều
đó. Với một nghề đó là mình chỉ phụ làm những chuyện như là quét sân chùa, hay
là làm những chuyện mà nhỏ nhỏ thôi. Thì mình thấy là nghề nào nó dễ tu hành
hơn?
Trưởng
lão: Cái nghề
mà làm bằng trí mình thì khó tu hơn. Còn cái nghề mà mình làm phụ, tất cả cái
gì mình làm phụ coi như mình thợ vịn đó thì dễ tu nhất. Còn cái nghề nào mà nói
mình làm chủ ở trong đó đó, thì khó tu. Bởi vì nó phải tính toán, nó thất
thoát, hay hoặc là phải tính kế hoạch làm như thế này, làm thế kia, mình chủ động
mình điều khiển, thì cái người đó khó tu.
Cho nên tại
sao mà đức Phật không có chủ động mà làm ruộng, hay hoặc làm vườn, hay hoặc làm
cái này kia. Mà lại lấy cái nghề đi xin ăn, nó thụ động lắm, nó không có chủ động
ở trong cái đó. Mình đi xin ăn rồi thôi ai cho gì ăn nấy, thành ra không có bận
tâm cái đó nữa. Do đó mà mình tu giải thoát được.
Còn con làm
cái nghề như là quét sân chùa, hay hoặc là lau dọn bậy bạ, hay hoặc làm cái gì
phụ người ta thôi. Người ta làm gì đó, người ta sai con phụ con cứ phụ thôi, vậy
chứ mà con dễ, tu mau. Thành ra cái nghề mà làm mà chủ động, thì cái nghề đó
khó tu. Bởi vì nó chủ động rồi nó buộc lòng cái tâm của mình nó phải tư duy,
suy tư những điều đó, thành ra nó chướng lắm, khó là vậy.
Cho nên thí
dụ như một cái chùa nào mà làm cái nghề gì đó. Thí dụ như bây giờ làm ruộng,
thì cái chùa đó không tu được đâu. Nội cái chùa đó bây giờ làm cái nghề gì chẳng
hạn mà cúng bái, tụng niệm, tụng kinh thì cái chùa đó quý thầy cũng tu không được.
Bởi vì nó có cái sự làm ra cái thực phẩm để mà sống thì phải có sự tính toán ở
trong đó.
Rồi bây giờ
cái chùa đó, bây giờ tổ chức như cái xí nghiệp làm như là xưởng may, hay hoặc
làm nước tương chao, thì cái chùa đó quý thầy tu cũng không được.
Bây giờ thí
dụ như cái chùa đó bây giờ mình cất cho đẹp, mình làm cơ quan cho đẹp để cho
người ta đến tham quan, người ta làm động mình tu cũng không được nữa. Hễ cái
đó nó bị người ta làm động là mình tu không được, nó khó lắm.
Còn cái mình
làm phụ thì ai sai gì làm nấy, vậy đó dễ tu. Hỏi nhiều cái nó cũng có ý nghĩa lắm
đó con. Thực ra thì nhiều người không có hiểu đâu, tưởng là cái nghề nào tu
cũng không được, không phải đâu? Có nghề tu được, cho nên ở trong đó mà thấy đức
Phật chọn lấy cái nghề đi xin ăn, để thực hiện được sự giải thoát. Chứ còn
không có cái nghề nào khác được.
Cho nên tất
cả những cái nghề mà chọn cho tu sĩ, thì không có nghề nào mà được chấp nhận,
đi dạy học cũng không được, đi làm cái nghề gì cũng không được hết. Nghĩa là
khi nào anh tu xong rồi thì anh mới làm giảng sư, anh mới dạy người ta tu, còn
anh tu chưa xong thì đức Phật không cho.
Phật tử
Anh Vũ: Con thấy
là trong lịch sử Phật giáo nói là những người mà quét sân, hay làm bếp đồ đó,
những người đó dễ đắc đạo dữ lắm.
Trưởng
lão: Làm cái phụ
dễ đắc đạo.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét