544- 3- SƠ THIỀN LÀ MỚI LY DỤC LY ÁC PHÁP- PHẢI ĐẾN LẬU TẬN MINH MỚI
ĐOẠN TẬN HẾT LẬU HOẶC
(14:03) Phật
tử Anh Vũ: Theo con nghĩ đó, thì ở trong thiên nhiên không có sẵn cái
gì là tuyệt đối hết trơn. Cho nên cái sự nói mà quét sạch ngũ triền cái, và đoạn
dứt thất kiết sử đó nó không có thể nào tuyệt đối được. Cho nên con nghĩ là cái
người đạt Sơ Thiền đó, vẫn còn những lậu hoặc vi tế, nếu mà họ không tiếp tục
thực tập, hoặc là họ gặp những cái cảnh mà về chướng ngại đó, thì họ mất cái mức
độ mà Sơ Thiền đó. Chẳng hạn như là mình phủi một con muỗi hay là mình bắt một
con kiến đó, thì cái mức độ sân đó có thể rất là vi tế mình không thấy được.
Nhưng khi mà con kiến nó bò rất nhanh tới lỗ mũi mình, hay tới lỗ tai mình đó,
thì mình mới luýnh quýnh mình phủi thiệt là nhanh thì lúc đó cái cơ thể với cái
sân đó nó lộ rõ ràng. Thì như vậy con định nghĩa là cái Sơ Thiền nó không có mức
độ tuyệt đối của nó. Nghĩa là cái người mà đạt Sơ Thiền thì vẫn còn vi tế ngũ
triền cái, với lại thất kiết sử, như vậy có đúng hay không?
Trưởng
lão: Đúng con,
bởi vì con nghe cái Sơ Thiền thì Phật nói: nó mới ly dục, ly ác pháp chứ nó
chưa có đoạn diệt mà, con lơ mơ nó trở lại đó, nó mới ly à. Cho nên Phật nói
“Ly dục, ly ác pháp nhập Sơ Thiền”, mình ly chứ mình chưa có diệt nó làm sao nó
hết được. Mình mới ly thôi nếu mà mình không tiếp tục tu tới nữa thì nó nhập trở
lại, con hiểu chưa?
Cho nên khi
nào mà con mới đạt được cho đến Lậu Tận Minh đó, con thực hiện Túc Mạng Minh nó
chưa xong đâu, Thiên Nhãn Minh chưa xong đâu, mà tới Lậu Tận Minh con mới quét
sạch hết cái vi tế đó. Nghĩa là mình mới đoạn tận những cái tham, sân, si vi tế
của ngũ triền cái, thất kiết sử nó mới quét sạch ra hết. Lúc bây giờ Lậu Tận
Minh rồi nó mới hết đó.
Phật tử
Anh Vũ: Lúc đó
có còn phải thực tập nữa không Thầy?
Trưởng
lão: Là hết rồi.
Coi như là khi mà con thực hiện được Lậu Tận Minh thì con quét sạch rồi, đâu
đâu thì nó cũng sạch bóng hết, nó không còn trở lại đâu. Bởi vì con đoạn diệt,
đoạn diệt là đứt đoạn nó rồi. Nó như là một cái cây mà con chặt đứt cái đầu rồi
nó không còn sống trở lại nữa đâu.
Còn cái ly
nó còn sống nhăn nè mình mới đuổi nó ra. Con hiểu chưa? Sơ Thiền nó mới ly, mà
trong cái thiền định, trong bốn cái thiền của Phật thì duy nhất có một cái loại
thiền mà diệt thôi. Thì cái thiền đó là con biết diệt tầm tứ đó là Nhị Thiền nó
diệt thôi, chứ còn cái Sơ Thiền, cái Tam Thiền, cái Tứ Thiền không có, chưa có
diệt mà đợi đến Lậu Tận Minh. Lậu tận là nó tận sạch cái lậu hoặc mà, nó đâu
còn tham, sân, si nữa. Phải tới đó nó mới sạch, mới quét sạch.
Cho nên con
thấy cái diệt tầm tứ, cái Nhị Thiền nó kinh lắm. Âm thanh về trời sét nè, tiếng
nó động vậy đó mà mình diệt cái tầm tứ mình rồi nó không còn nghe đó, nó diệt
mà nó đâu còn nghe lại được.
Còn cái kia
nó ly, thí dụ như bây giờ Thầy ly, cái tiếng, âm thanh nó lớn nó lôi Thầy ra liền.
Thầy ly âm thanh giờ Thầy ngồi không nghe, nhưng mà có âm thanh lớn nó đập, nó
lôi Thầy lại, mình nghe. Còn bây giờ Thầy diệt rồi thì nó mất luôn, nó không
nghe.
Đó, cho nên
nội trong cái bốn thiền của Phật từ Sơ Thiền đến Tứ Thiền, thì có cái Nhị Thiền
là cái định mà diệt thôi. Còn mấy cái định kia nó xả, ly. Cho nên Tam Thiền nó
ly hỷ, nó ly cái trạng thái tưởng chứ nó đâu có diệt tưởng đâu. Cho nên tưởng
mình còn, nó ly, nếu mà mình không tiếp tục tu nữa đó, thì cái tưởng nó vẫn
còn, tới cái Diệt Thọ Tưởng Định nó mới diệt được cái Thọ, cái Tưởng.
Còn cái Thọ
nó ở cái Tứ Thiền nó mới xả lạc, xả khổ, xả niệm thanh tịnh, nó mới xả cái thọ
thôi chứ nó chưa có ly. Mà tới Diệt Thọ Tưởng Định nó mới diệt cái được cái thọ,
cái tưởng. Nhập cái định Diệt Thọ Tưởng Định nó mới diệt cái thọ với cái tưởng.
Nó hoàn toàn không còn đau đớn. Con thấy ghê không?
Nhưng mà về
tâm của mình, về mà cái lậu hoặc, về cái tâm mà tham, sân, si, ngũ triền cái,
thất kiết sử, thì nó phải đi qua tới cái Lậu Tận Minh nó mới hết. Còn cái Diệt
Thọ Tưởng Định thì mình nhập về cái Định đó thì nó hết. Nhưng mà xuất cái Định
ra nó còn, nó không hết. Nó diệt cái thọ, cái tưởng thôi. Mà cái lậu hoặc nó
không diệt nên nó đâu có hết, nó chỉ có Lậu Tận Minh nó mới diệt thôi.
(18:22) Cho
nên khi tu rồi đó, con ly được con tiếp tục con tới để con diệt tới cuối cùng,
chứ còn nếu mà con không tiếp tục nó sống trở lại.
Phật tử
Anh Vũ: Mất hết?
Trưởng
lão: Nó mất hết,
không tu thì uổng lắm.
Phật tử
Anh Vũ: Nói về
Sơ Thiền là khó nhất?
Trưởng
lão: Khó nhất.
Phật tử
Anh Vũ: Nếu mà
không tiếp tục thì sẽ mất hết?
Trưởng
lão: Mất hết,
mà cái bước Sơ Thiền nó khó. Mà khi tới cái Nhị Thiền, Tam Thiền, Tứ Thiền thì
nó dễ, ai điên gì cái khó mình làm rồi mà mấy cái dễ này mình không tiếp tục
mình tu? Con tu thí dụ như 5 năm mà con chỉ tu có cái Sơ Thiền, mà trong vòng
chừng 1 ngày, 1 đêm là con sẽ nhập tới Lậu Tận Minh, nó mau lắm. Chỉ 1 ngày là
con hướng tâm để con vô, một ngày là con xong, con thấy nó nhẹ nhàng.
Cho nên đức
Phật nói khi mà tâm nó nhu nhuyến, nó nhu nhuyến là nó ly tham, sân, si rồi đó.
Thì nó nhu nhuyến rồi, thì nó dễ sử dụng rồi. Thì lúc bây giờ con nhập từ cái
Nhị Thiền, Tam Thiền, Tứ Thiền cho đến Lậu Tận Minh nó nhẹ nhàng, nó không có mệt
nhọc, nó không có khó khăn. Ông Phật ông nói: “Khi mà tâm nhu nhuyến rồi thì nó
dễ dàng lắm”.
Mà khi mà
bây giờ cái tâm còn tham, sân, si, nó không nhu nhuyến, sợ sai nó không có được
đâu, biểu cái gì nó đâu có nghe. Cái đường tu theo đạo Phật các con thấy nó cụ
thể, nó rõ ràng lắm.
Ngoài cái
khó khăn nhất là cái Sơ Thiền. Ly, ly làm sao ly cho được tất cả. Cho nên mình
cố gắng mình tu cho được cái này, xong rồi bắt đầu mới tu cái dễ.
Cho nên Thầy
nói khi mà cái tâm mấy con mà hết phóng dật, nó quay vô rồi nó cứ định, nó biết
định trong hơi thở. Thì các con mau mau về đây chứ còn không khéo các con ở bên
đó các con hướng tâm bậy cái nó đưa các con đi chỗ tầm bậy cái chết được.
Cho nên phải
vội vàng về đây gặp Thầy, rồi trong khi đó Thầy dạy, bảo bây giờ: Bây giờ các
con tâm được vậy rồi hén, các con ở trong thất, các con phải hướng tâm như vậy
trong một tiếng đồng hồ là các con sẽ nhập nó được. Rồi Thầy sẽ tới, Thầy dạy
tiếp nữa.
Cứ như vậy
Thầy dạy cho tới khi mà các con thực hiện Tam Minh, Túc Mạng Minh biết được nhiều
đời, nhiều kiếp của mình. Rồi Thiên Nhãn Minh cũng như con ngồi đây mà con thấy
vợ con bây giờ ở bên Mỹ nó làm cái gì con biết, như vậy là mình có Thiên Nhãn
Minh rồi.
Rồi bắt đầu
bây giờ con mới hướng tâm để mà tới Lậu Tận Minh, thì khi đó mà tới Lậu Tận
Minh thì lậu hoặc con nó quét sạch, cái nghiệp lực của con, vi tế nó quét hết
ra rồi. Tới đó nó thực hiện được Lậu Tận Minh là nó quét ra hết. Con mới thấy
mình còn tham, sân, si vi tế, còn hay hết mình đều tự mình thấy mình hết. Mình
biết chắc chắn là một trăm phần trăm. Cái Lậu Tận Minh là cái trí tuệ nó hiện
ra rồi, thì bắt đầu mình quan sát mình, mình thấy rõ ràng. Rồi mình muốn quan
sát một cái người nào đó, đều là mình thấy người đó lậu hoặc còn hay là hết.
Cũng như bây
giờ thí dụ như bây giờ con tu, con tu con cũng nói con hết tham, sân, si rồi.
Thì Thầy vô trong Lậu Tận Minh Thầy quan sát lại con coi còn hay không? Thầy thấy
còn, Thầy biết còn, mà hết Thầy biết hết, ở trong đó nó quan sát nó thấy người
ta được. Cái đó là cái đặc biệt của Phật, chứ không phải ai nói gạt người được
đâu.
Thí dụ như
con nói bây giờ con cũng tu con có thần thông nè, thì con thị hiện thần thông
là gì? Thị hiện cho Thầy xem hết rồi, biết con bay được nè, con tàng hình, biến
hóa được. Nhưng mà con cũng nói con hết lậu hoặc rồi. Thầy nhập vô Lậu Tận Minh
Thầy quan sát lại con coi hết hay còn, hễ còn Thầy nói con còn tiếp tục tái
sanh luân hồi chưa hết đâu. Con có thần thông đó là ngũ thông, chưa có lậu tận
thông đâu.
Phật tử
Anh Vũ: Tức là
Thầy nói là khi nào mà Thầy nhập vô đó thì Thầy mới biết, chứ còn bình thường
như vầy là Thầy không biết được.
Trưởng
lão: Không, bây
giờ coi như là mình phải hướng tâm mình vào Lậu Tận Minh thì mới biết. Bây giờ
thí dụ như bây giờ mình hướng tâm là mình nhắc, đưa cái tâm mình vào đó cái nó
bắt đầu nó vào định liền nó nhắc mình. Thầy đang ngồi bình thường, con thấy
bình thường chứ mà Thầy biết. Nhưng mà Thầy đã phải giao vô đó, chứ còn Thầy ngồi
bình thường Thầy nói chuyện với con thì không có được đâu, Thầy phải làm thinh
kìa mới được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét