533- 13- NGƯỜI NHẬP NHỊ THIỀN
(45:39) Phật
tử Mỹ Châu: Dạ thưa Thầy, khi mà cái người mà vào Nhị Thiền…
Trưởng
lão: À, vào Nhị
Thiền. Cái thân tướng của người đó con nhận xét qua cái giới đức của họ. Cái
giới mà họ sống, họ không bao giờ vi phạm, họ không bao giờ ăn phi thời đâu. Rồi
tới cái dễ nhận nữa là họ không có ngủ phi thời đâu con. Cho nên những cái đó
là những cái tướng của người ta có. Thường thường là người ta đi, người ta hay
phòng hộ mắt, tai. Bởi vì cái tâm người ta thường thường cái người mà ly dục,
ly ác pháp thường thường cái tâm người ta phòng hộ. Người ta đi thường hay ngó
xuống, người ta không có ngó qua ngó lại. Không có chuyện gì mà làm cho người
ta liếc ngó qua lại. Đó thành ra, nội thấy cái tướng của người ta, biết cái
người này ly dục, ly ác pháp. Cũng có nhiều người họ cũng tập cái tướng đó,
nhưng mà đời sống mà giới luật họ ăn ngày ba bữa, thì biết ông này chỉ là cái
tướng giả thôi.
Ví dụ như
bây giờ con đến một vị sư ở bên Nam Tông, con thấy quý vị còn ăn thịt chúng
sanh thì biết quý vị không có thực hiện tâm từ bi rồi. Quý vị có những cái luận
để cho quý vị ăn thôi, chứ thật ra tâm từ bi quý vị không có thực hiện được,
thì biết là quý vị này chưa ly dục, ly ác pháp rồi. Nội cái tướng ăn thịt chúng
sanh không là đã biết không ly dục, ly ác pháp rồi. Bây giờ quý sư có nhập thiền
định gì cũng không có được hết, phải không?
Bây giờ cái
thứ hai nữa: quý sư thường hay lấy cái quạt che, giữ, phòng hộ mắt của mình, đi
đâu cũng có dù có quạt hết, nhưng mà quý sư làm cái tướng. Nhưng mà sự thật ra
quý sư cũng nói ăn ngọ, ăn ngày một bữa. Nhưng mà sáng quý sư còn uống sữa hay
ăn cái gì đó, hay chiều uống nước trái cây, thì rõ ràng là quý sư chỉ biện luận
thôi, chứ quý sư không có đúng thật đâu. Thì như vậy là qua cái giới luật thì
mình xét được quý sư này chưa ly dục, ly ác pháp, còn chạy theo dục của thế
gian, còn tham ăn, phải không?
Mình thấy cụ
thể rõ ràng qua cái này, vô ở chừng một ngày thì biết rồi, đâu có trật được.
Cho nên khi mà con đến cái vị sư mà người ta ly dục, ly ác pháp rồi con thấy,
không ăn phi thời, sống rất đúng. Mà đi thì luôn luôn người ta ngó xuống,
người ta ít ngó qua. Hễ khi mà người ta bước ra đường, người ta đi thì người
ta ngó xuống. Mà có ngó qua làm cái điều gì, cần gì thì người ta đưa hết cái
mình người ta qua chứ không có liếc xéo vậy. Không có đi mà liếc ngó, liếc liếc
vậy đâu. Họ muốn ngó cái gì đó, họ phải xoay qua. Mình để ý là mình biết người
đó ly dục, ly ác pháp.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét