53- 7- TU CHO NHANH CÒN ĐI GIÚP NGƯỜI
(18:24) Các
con xong rồi thì đi trợ giúp với Thầy để độ người khác. Bao nhiêu người người
ta tu sai, người ta đang khổ sở, người ta không biết pháp tu, mà giờ cứ ngồi
đây cứ tu hoài, ở ngoài kia người ta cũng chẳng biết gì người ta tu, thì Thầy
đang mong, còn các con thì ngồi đó mà chơi, tu kêu là tu lười biếng.
Chứ Thầy nói
thiệt là, tu kiểu mà không chuyên cần thì Thầy nói là quá uổng rồi. Còn tu mà
siêng năng thì trong sáu tháng, thầy trò trợ nhau độ người khác. Biết bao nhiêu
công việc chúng ta phải làm, đời xã hội biết bao nhiêu sự bất hạnh, rồi tu biết
bao nhiêu sự tu sai!
Mà các con
tu xong rồi, bên nữ cũng như bên nam, thầy đang mong chừng sáu tháng, bây giờ tới
Tết xong rồi, Thầy điều khiển các con đi hướng dẫn mọi người tu hành, làm những
công việc lợi ích cho xã hội, làm tất cả mọi công việc hết!
Chúng ta
không phải là tu ích kỷ đâu, nỗ lực cho xong để mà chúng ta làm. Nhanh chừng
nào tốt chừng nấy, Thầy đang mong chờ! Tuổi thầy thì cứ mỗi năm qua Thầy thấy
Thầy già xuống chút, mà ráng, coi như là Thầy ráng để mà Thầy duy trì cái cơ thể
Thầy để cho nó khỏe, chớ không Thầy cũng phải bỏ cái thân này Thầy đi lâu rồi,
chớ không phải mới đây đâu.
Nhưng mà vì
chưa, nhìn trước nhìn sau chưa có gì hết, mà cái Trung tâm An dưỡng Từ thiện của
Thầy nó ra đời để nó thực hiện cái chuyên tu và cái trợ giúp cho xã hội, mà nó
chưa được thực hiện được, cho nên cứ ngồi đây mà sống chờ đợi đám đệ tử của
mình để cho nó tu, thì thử hỏi rằng không biết chờ chừng nào, mà cứ mong cho nó
giữ cho đúng cái lời dạy mình.
Cho nên có lần
các con có hỏi Thầy, tại sao mà mười mấy năm trời nay, tại sao cái pháp của Thầy
dạy mà không có người tu chứng đó! Tại vì các con không có nghe lời dạy của Thầy!
Cứ cái lời dạy của Thầy mà không giữ đúng. Thầy thì mong cho các con giữ cho
đúng, thì các con thực hiện nhanh, để mà Thầy không còn chờ đợi. Còn các con mà
thực hiện sai thì cái thời gian nó cứ dài hoài, dài hoài.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét