518- 11- THỰC PHẨM BẤT TỊNH
(1:09:01) Phật
tử Anh Vũ: Khi nói về thực phẩm ăn thì Phật nói ăn, thì khi mình ăn
mình nhận biết thức ăn ngon đó. Cái nhận biết như vậy nó có phải là vướng mắc
vào thức ăn hay không?
Trưởng
lão: Không! Không vướng
mắc! Con biết bữa nay cái món ăn nay ngon, cái món ăn này dở, cái này ngọt, cái
này đắng, cái này chua, cái này cay, con biết hết. Nhưng mà con thấy cái ngon
này, nhưng mà con không có thèm. Có ăn, không có thôi, chứ không thèm. Mà khi
tâm nó thèm, con nói con quán thực phẩm: "Bữa nay thì nó ngon, chứ ngày
mai nó thiu, ăn vô rồi thì đi cầu nó cũng là bất tịnh rồi”. Thực phẩm
bất tịnh, cho nên làm cho con nhàm chán. Mà con thấy ăn ngon biết ngon, nhưng
mà con nhàm chán, con không có thèm khát nó nữa. Mà còn thèm khát tức là còn
tham. Con nhận xét chỗ đó rất hay.
Khi mình ăn,
mình biết ngon chứ không phải không biết ngon, ăn rồi thôi. Nhưng mà cũng như bữa
nay có cô Út cho một cái chén chè ăn ngon quá. Ước ngày mai sao phải cô Út cho
nữa, hay là ngày mốt gì đó muốn ăn chén nữa thì cái đó là không được. Ăn bữa
nay biết ngon, nhưng mà không có đòi hỏi nữa. Mà cái tâm nó muốn vậy đó, thì
mình phải đẩy lui nó để cho nó không muốn như vậy, cái đó sai, ác pháp rồi. Đó
thì do vì vậy đó, mình cứ tu theo đạo Phật vậy, nó làm cho mình có cái tâm nó
chủ động, nó điều khiển được. Nó không có còn tham đắm những cái ăn, cái uống,
cái dục của thế gian, chứ không phải nói mình ăn không thấy ngon. Cho nên, có
nhiều sư, nào canh, nào cơm nào đồ ăn, bánh trái đồ trộn lộn nhau, cũng như cái
đồ thập cẩm vậy. Rồi ngồi đó ăn cho nó đừng có biết ngon thì kể như là mình ăn
vậy, mình quá ngu rồi. Thầy nói thật sự đó là quá vô minh rồi. Không phải. Cái
vị giác của mình ăn biết ngon, nhưng mà đừng tham đắm. Biết cái món đó ngon
nhưng mà không tham đắm món đó đâu. Cái ăn, cái món đó vẫn.
Phật tử
Anh Vũ: Nhưng
mà khó, ăn mà không tham đắm là khó.
Trưởng
lão: Cho nên vì vậy
mà đức Phật mới có cái pháp Như Lý Tác Ý đó. Để sợ mình tham đắm, mình dính,
mình ăn ngon rồi cái nó dính. Cho nên tác ý nó ra, rồi quán nó bất tịnh, để rồi
nó không tham đắm. Mà nó không tham đắm, ăn biết ngon mà không tham đắm. Cái đó
khó chứ không phải dễ, coi vậy chứ tập luyện dữ lắm.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét