512- 5- QUÁN NHÂN QUẢ
Phật tử
Anh Vũ: Câu hỏi
khác đó là: Cái quả hôm nay đó, là do nhiều nhân khác nhau. Nhân nhiều đời, nhiều
kiếp, nó chằng chịt, nó phức tạp dữ lắm thì làm sao mà mình có thể quán chiếu nổi
Thầy? Mình quán chiếu, mình quán chiếu sai đó, làm sao mà mình biết mình quán
chiếu sai tới mức độ nào?
(22:23) Trưởng
lão: Bây giờ, thí dụ như bây giờ những cái quả. Cái nhân của đời trước mà
bây giờ cái quả nó hiện tại, thì nó rất nhiều cái quả, chứ nó không phải trong
một cái quả. Bây giờ ví dụ như mình thọ khổ, mình biết đó là cái quả. Bây giờ
cái tay nhức, cái đầu đau, người ta chửi mình, đó là những cái quả hết. Người
ta đem lại cho mình một cái trái cây rất ngon, người ta biếu mình cái này kia,
đều là những cái quả hết, người ta khen mình tiếng nói cũng đều cái quả nữa,
người ta chê mình cũng đều cái quả hết. Đó là tất cả mọi các pháp đều là cái quả.
Vì vậy đó mình biết cái nhân của quá khứ mình đã tạo thiện, tạo ác trong đó.
Hễ người ta
khen mình, thì mình biết là nhân đời trước mình đã làm cái điều thiện. Mà người
ta chê mình đó, đời trước mình đã làm điều ác. Phải không? Người ta đánh mình
đó, thì biết đời trước mình làm điều ác. Người ta giúp đỡ mình khi mình gặp tai
nạn đó, thì biết là đời trước mình có làm điều thiện. Con thấy phân biệt được
cái nhân quả của cái đời trước với đời hiện tại chứ gì? Do đó, trong hiện tại
này chúng ta sống toàn thiện, thì tương lai chúng ta sẽ toàn thiện hết, không
có ác nữa.
Do chúng ta
biết được những cái nhân của quá khứ và cái quả của hiện tại. Do cái quả hiện tại
mà chúng ta biết được cái nhân của quá khứ. Vì vậy, mà trong hiện tại chúng ta
hàng ngày, chúng ta sống chúng ta phải cẩn thận. Thân, khẩu, ý của chúng ta nói
hay hoặc làm tất cả những việc gì, suy nghĩ việc gì đó đều phải nằm ở trong thiện
pháp hết. Thì cái tương lai của chúng ta, cái quả sẽ hoàn toàn sẽ đưa đến hạnh
phúc tốt. Cho nên đạo Phật nói ngăn ác, diệt ác để tương lai mình tốt. Còn cái
quả của hiện tại thì chúng ta biết là cái quả thì phải trả thôi. Chúng ta phải
vui lòng chấp nhận nó thôi, chứ không có buồn rầu, không gì hết. Hễ mình buồn rầu
tức là mình trả không hết.
Cũng như bây
giờ tôi bị nhức cái đầu, tôi lo lắng quá thì tức là tôi không hết cái nợ đó. Mà
tâm tôi không động, tôi nhức đầu là tôi xả, tôi vui vẻ. Vì đó là cái quả đời
trước tôi đã có làm ai đau khổ vì cái đầu đó, cho nên bây giờ tôi phải nhức
thôi. Do vậy mà tôi vui vẻ tôi chịu. Tôi chịu vui vẻ chứ tôi không có lo lắng
gì, sợ gì hết, do đó thì cái đầu tôi nó giảm. Nó chuyển được, nó giảm vì tôi
vui vẻ, thì cái quả đó tôi trả hết, cho nên nó giảm. Nó giảm rồi nó hết đau.
Con thấy cái
luật nhân quả nó chuyển hay lắm. Mà đồng thời khi mình chuyển vậy đó, thì mình
không oán trách ai hết, cho nên không có quả ác nữa. Và đồng thời mọi người
mình cũng thấy đều thương hết. Vì vậy mà lúc nào mình cũng giúp đỡ người ta bằng
cái trong cái sống thiện pháp của mình, tăng trưởng cái thiện pháp lên. Do đó
thì tương lai mình nó hoàn toàn có những cái quả rất đẹp, nó tốt. Cho nên Thầy
nói mấy con cứ tu theo lời của Thầy đi rồi mấy con sẽ thấy. Từ ngày nay mà con
tu đó, những cái quả mà con khổ, thì đó là cái quá khứ con đã gieo nó còn đó
thôi. Chứ khi mà tới những cái quá khứ nó hết rồi đó thì cái tương lai của con
nó sáng lạn, nó không có đau khổ nữa.
Thậm chí tới
chừng mà cái thân con bệnh, thân con chết con cũng làm chủ được, không phải đó
là sáng lạn sao? Đó là cái quả, cái quả của hiện tại con đã, cái nhân của hiện
tại con đã gieo tốt, thì cái quả tương lai của con, con sẽ làm chủ sinh tử luân
hồi. Đó là cái chỗ cái nhân quả con đó. Đó cho nên Thầy dạy mấy con là tạo cái
nhân tốt đó, nghĩa là ngăn ác, diệt ác, sanh thiện, tăng trưởng thiện để tâm ly
dục, ly ác pháp hoàn toàn. Thì tương lai con, con sẽ tới cái chỗ mà con làm chủ,
tịnh chỉ hơi thở. Con làm chủ sự sống chết, bệnh tật con đẩy lui, con khỏi cần
uống thuốc. Đó là cái quả của tương lai của mình đó, cái quả giải thoát đó.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét