501- 5- NHỮNG LƯU Ý TRONG TU TẬP PHÁP ĐỊNH NIỆM HƠI THỞ
(24:01) Phật
tử Anh Vũ: Như trong bữa hôm qua con có hỏi về Định Niệm Hơi Thở, cùng
với Như Lý Tác Ý đó. Con hình như cũng chưa có thông cái vấn đề đó là: cái câu
hướng tâm thì dài quá, mà không biết là có nên nương theo hơi thở hay không? Tại
vì con đọc phần nào thì cũng thấy là phải nương theo hơi thở hết trơn. Con chỉ
nhớ lại là có đọc cái phần tư vấn về hơi thở, nó gồm 2,3 chú ý gì đó. Tùy miên
cũng có, nó giống tương tự như vậy?
Trưởng
lão: Tức nhập tức
đó. Cũng có nhắc đi, nhắc lại.
(24:47) Phật
tử Anh Vũ: Thí dụ như con nói là, thay vì nói: “Thân này không
phải là ta, tôi biết tôi hít vô”, thì con có thể nói là: “Thân
này không phải là ta”. Nhưng mà đồng thời đó con cũng ráng có ý niệm
này là mình đang hít vô được hay không thưa Thầy?
Trưởng
lão: Không. Cái
đó không cần, bởi vì cái lúc bây giờ đó, là cái sức tỉnh của mình đã có trong
hơi thở rồi. Còn cái nhắc mà để cho mình hít vô, để mình biết hơi thở thôi. Còn
cái pháp quán đó, cái tác ý đó chỉ là giúp cho chúng ta để mà ly cái ngã của
mình thôi, chứ không phải là đồng thời. Nhưng mà người không hiểu, thì tưởng là
như vậy để mà đồng thời để cho mình tiếp tâm ở trong cái câu đó. Coi như là cái
câu đó niệm để cho cái tâm nó luôn luôn nó theo với cái hơi thở, mà nó niệm nó
không có cái vọng tưởng, thì cái đó là cái ý khác.
(25:44) Thí
dụ bây giờ mình: “Hít vô, tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở
ra”. Thì cái câu hướng tâm “Hít vô, thở ra” đó, thì
mình đồng thời mình hít vô, thở ra. Thì trong lúc đó mình cũng biết hít vô, thở
ra. Nhưng mà nhắc nó như vậy, là để đồng thời cho cái câu và cái hơi thở đó,
cái câu nói của mình đó, với cái hơi thở nó đồng thời nó đúng với nhau một nhịp
điệu của nó. Thì cái đó là cái vốn dùng nó để mà ức chế tâm không vọng tưởng.
Thì cái đó
là cái người mới tu tập, cái tâm của mình nó còn chưa có tỉnh thức đó. Bắt buộc
nó dùng như vậy, thì dùng cái câu phải ngắn vừa với hơi thở mình. Chứ không
khéo nó dài quá thì mình ráng, mình mệt, nó cũng không tốt. Hay hoặc là cái hơi
thở, cái câu nó ngắn quá, cái hơi thở nó dài quá, thì buộc lòng mình phải thở
ngắn theo cái câu ngắn, thì như vậy nó cũng làm mình khó chịu, thì như vậy cũng
sai pháp hết.
(26:32) Đó
cho nên vì vậy mà không khéo thì ở chỗ này chúng ta lại lầm, lầm là chúng ta lại
kết hợp cái kiểu này thì nguy hiểm lắm. Cho nên nó thở thì để biết mình thở
thôi. Nhưng mà khi mà mình hướng tâm, thì mình phải tập trung trong cái pháp hướng
của mình để có mục đích chú ý của nó, để khắc phục ly tham, sân, si.
Cho nên mục
đích của nó là chính, là mình để ly tham, sân, si thôi. Và cái câu pháp hướng
là cái mục đích để mà giúp cho chúng ta ly tham, sân, si. Còn cái tỉnh thức này
là tỉnh để cho mình biết, mình nhắc nó thôi, chứ không khéo nó quên. Chứ không
phải là cái tỉnh là chính, mà cái tỉnh giác này nó chỉ giúp cho mình để luôn
luôn mình nhớ thôi, nhớ mà nhắc cái tâm của mình để ly tham, sân, si.
Thì như vậy
đâu có cần phải kết hợp để ức chế tâm. Cho nên do cái hiểu sai đó, người ta kết
hợp mà ức chế tâm. Nhưng người mới tu thì phải kết hợp ức chế tâm. Con phải hiểu?
Cho nên thí dụ như con mới tu con chưa biết gì hết đó. Thầy bắt buộc kết hợp ức
chế tâm, mà thậm chí như còn bắt nó, con phải thở một hơi thở chậm, chậm, chậm,
chậm, chậm, chậm. Thở ra, thở vô chậm, chậm, để cho tâm con nó gom chặt ở
trong.
(27:15) Bởi
vì nó chậm, mình bắt buộc mình phải vận dụng cái hơi thở, mình vận dụng mình thở
chậm phải không? Rồi cái nữa, nếu mình vận dụng thì mình phải chú ý nhiều. Con
hiểu không? Cách thức để mà gom tâm đó, thì cái đó là bắt người mới tu. Nhưng
mà khi mà tu thời gian, mà người ta thấy được cái tâm nó an ổn được rồi, thì
người ta xả cái pháp đó, người ta buông xuống hết, người ta không có cần dùng
nó nữa. Mà người ta cần dùng cái chỗ mà, pháp tác ý để mà xả cái tâm đó.
Phật tử
Anh Vũ: Dạ. Thầy
nói là cái vấn đề mà chiều dài của cái câu hướng tâm đó, với chiều dài của hơi
thở đó nó khó như vậy với cái người mà mới tu, thì mình sử dụng như vậy?
Trưởng
lão: Mình sử dụng
như vậy nó mới đúng. Đó là cách thức thiện xảo đó con. Cách thức thiện xảo tu tập.
Con hiểu cái chỗ đó chưa?
Phật tử
Anh Vũ: Dạ rồi
Thầy.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét