431- 4- GIẢI THOÁT CỦA CƯ SĨ VÀ TU SĨ KHÁC XA NHAU
(13:16) Hỏi: “Kính
bạch Thầy! Thầy thường dạy chúng con muốn tu giải thoát không còn bị tái sanh
luân hồi, thì người tu phải đạt đến Tứ Thiền, trí tuệ phải đến Tam Minh thì mới
đoạn dứt lậu hoặc, mới làm chủ được sự sống chết, mới chấm dứt được sự tái sanh
luân hồi.
Đối với
người cư sĩ tại gia, Thầy chỉ dạy năm giới, sống đúng mười điều thiện và thể hiện
đạo đức nhân quả không làm khổ mình, khổ người cũng được giải thoát.
Như vậy
hai trạng thái giải thoát này có giống nhau và khác nhau như thế nào?”
Đáp: “Người cư sĩ giữ năm giới,
hành Thập Thiện, sống nhìn đời bằng đôi mắt nhân quả đó là giải thoát được tâm
mình bằng thiện pháp, nên tâm hồn thanh thản, an lạc, lúc nào cũng yên vui, hạnh
phúc, nhưng không thể làm chủ được sự sống chết của thân.
Người
cư sĩ họ mới ly được ác pháp nhưng chưa lìa được dục lạc, dục thế gian, vì thế
họ khó mà nhập định được. Họ phải tu tập ở giai đoạn ly dục của vị Tỳ Kheo thì
mới có nhập được các loại định.”
Ở đây các
con nên nhớ, cái người cư sĩ họ tu ở năm giới, ở Thập Thiện, và nhìn đời bằng
đôi mắt nhân quả thì giúp cho cái tâm của họ ly được ác pháp, chớ còn cái lòng
ham muốn của họ nó vẫn còn chớ chưa hết, cái dục chưa hết đâu, cho nên họ không
thể nào mà nhập các định được.
Họ phải tiếp
tục tu để lòng ham muốn, vì họ còn ham muốn làm ra tiền, làm ra cuộc sống làm
ra cái nọ kia nữa, nhưng họ làm ra bằng cách thiện pháp chớ không phải làm ra bằng
ác pháp nữa.
“Người
cư sĩ chỉ giải thoát được ác pháp nơi tâm, còn người tu sĩ thì giải thoát được
thân tâm trọn vẹn. Họ chỉ giải thoát được ác pháp chứ không giải thoát được cái
dục trong lòng ham muốn của họ. Cho nên hai cái giải thoát này nó khác xa, nó
không giống nhau.”

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét