432- 5- NGƯỜI XUẤT GIA KHÔNG Ở CHUNG VỚI NGƯỜI TẠI GIA
(15:30) Hỏi: “Kính
bạch Thầy! Khi có duyên sự cần thiết, người xuất gia có ở chung với người tại
gia thời gian ngắn hạn hoặc dài hạn được không? Có bị phạm giới không?”
Đáp: “Người xuất gia không được
ở chung với người tại gia, vì ở chung có nhiều duyên phiền phức, làm tổn thương
giới hạnh, phạm tội Ba Dật Đề.
Ở
chung ngắn hạn nhưng phải ngủ riêng, ăn riêng, vì người tu ăn có một bữa, không
thể ăn chung với người khác được. Ở chung với người tại gia có nhiều duyên rất
là phiền phức, làm cản trở đường tu, vì họ chẳng biết tu nên tạo ra chướng
duyên, nghiệp ác v.v…”
Đó là trong
cái phần cái người tu của chúng ta rồi, mà biết tu mà chúng ta ở chung với cái
người thế gian, thì đó là một cái chướng duyên rất lớn, họ làm những cái điều
kiện mà chúng ta không thể nào an tâm mà tu hành.
Người mà biết
tu rồi thì chỉ sống trầm lặng, sống một mình thì mới có thể tu được, mà sống mà
có người này người kia là không bây giờ tu tới đâu hết, uổng công của chúng ta.
Trừ ra một
người mà tu xong rồi thì người ta mới dám tiếp độ chúng sanh, còn tu chưa xong
mà tiếp độ chúng sanh, thì chúng ta như người mù mà dẫn một đám mù mà đi, thì
chúng ta đồng chết với nhau hết!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét