429- 2- HIỆN TƯỢNG BÁO MỘNG NGƯỜI CHẾT DO TƯỞNG UẨN
(3:53) Hỏi: “Khi
người chết hiện về báo mộng cho người thân biết mình đã chôn giấu một vật gì mà
trong nhà không ai biết. Có người bảo đó là chết vào giờ linh mới về báo. Hiện
tượng như vậy giải thích như thế nào? Xin Thầy chỉ dạy!”
“Ở đây
không phải linh hồn người chết về báo mộng mà chính tưởng uẩn của người nào mạnh
nhất sẽ giao cảm được những điều này mà thị hiện giấc mộng thần giao cách cảm.”
Đó là khi một
cái người chết mà gọi là hiện về báo mộng cho mình, báo cho thấy bây giờ thí dụ
như cha mình chết, mà ông chôn giấu tiền bạc ở đâu đó mình không biết, do đó
thì một đêm đó mình nằm mộng mình thấy ổng về báo là: “Ba sẽ chôn giấu
tiền bạc ở dưới cái chân giường, con nên đào ở dưới đó lên thì đó là tiền bạc của
ba giấu đó”.
Thì do cái
chỗ đó mà sáng hôm sau thì người con đào ngay cái chỗ chân giường đó mà lấy lên
một cái hũ vàng. Thì như vậy rõ ràng là có cái linh hồn của người đó về, và có
người bảo đó là chết nhằm cái giờ linh, cho nên mới về báo mộng như vậy. Còn nếu
mà không có chết vào cái giờ linh thì không có báo mộng như vậy.
Cho nên ở
đây thì chúng ta cũng phải hiểu rằng không có linh hồn người chết, vì chết rồi
nó tan hoại hết, nó không còn có cái gì mà có thể báo mộng.
Nhưng vì ở
trong nhà chúng ta mọi người không chiêm bao mà có một người chiêm bao, tức là
cái tưởng uẩn của họ nó hoạt động mạnh hơn là mọi cái tưởng uẩn của người khác.
Vì cái ý thức
của người nào mạnh hơn thì cái người đó khó mà hoạt động của tưởng uẩn, còn cái
người này họ tưởng uẩn mạnh, cho nên khi mà cha mẹ họ chết rồi, họ thường giao
cảm với, cái tưởng của họ giao cảm với cái khoảng không gian, trong cái khoảng
không gian đó, thì coi như là họ tưởng như là cha mẹ họ còn sống chứ chưa có chết,
do đó họ giao cảm những cái gì mà cha mẹ họ đã chôn giấu ở đâu thì họ thị hiện
ra giấc mộng, rồi họ báo lại cho những người khác đào lên, hoặc là đến đó tìm
thì thấy ra được.
Đó là do tưởng
của chúng ta chớ không phải là do linh hồn người chết về báo. Đó là cái phần về
thế giới siêu hình, mà người ta không ngờ rằng chỉ có cái tưởng của chúng ta mà
thôi.
Cũng như bây
giờ, ví dụ như bây giờ chúng ta đang ngồi đây, mà có một người mẹ chúng ta ở xa
mà bây giờ đang bệnh, do cái tưởng của chúng ta mà giao cảm được cái nỗi khổ của
mẹ mình đang bệnh khổ đó, do đó mình nằm chiêm bao mình thấy mẹ mình đau bệnh rất
nặng.
Mà quả đúng
vậy, nó có cái trường hợp như vậy, cho nên chúng ta thấy, lúc bấy giờ không có
nghĩa là người mẹ mình về báo cho mình biết rằng mẹ mình đã bệnh đau như vậy,
mà chính mình đã giao cảm, tưởng của mình đã giao cảm được.
Cũng như
mình ở đây, mà người mẹ mình ở bên Mỹ mà chết, thì mình nằm mộng mình thấy mẹ
mình về báo: Mẹ mình bị chết rồi, đã bệnh như vậy, chết rồi thì bắt đầu mình thức
dậy, thì mình dường như là mình thấy như có một linh hồn báo cho mình biết rằng,
mẹ mình về báo cho mình biết rằng chết.
Nhưng mà sự
thật không phải, tưởng của mình giao cảm được với cái nỗi nhớ nhung của mình,
cái lòng thương yêu của mình đối với mẹ, do đó mình giao cảm được cái chết của
mẹ mình qua những cơn bệnh đó.
(7:25) Thì
cũng như vậy, cái người chết đi, họ không có nói được. Trước khi chết cái lòng
họ bị chôn giấu một cái tài vật gì đó, thì cái lòng đó, cái sự tiếc nuối đó, nó
bàn bạc, nó làm cho cái người đó dùng cái tưởng mà họ đã giao cảm được cái chỗ
mất mát đó, cái chỗ chôn giấu đó mà họ thể hiện qua giấc mộng, thì cái đó là
cái phần về thế giới siêu hình.
Mà giải
thích thì chúng ta chỉ giải thích cỡ tầm giống đó. Vì cái ý thức hiểu biết nó
có hạn lượng, nó không thể nào vô hạn, chỉ khi nào mà chúng ta đạt đến được cái
trí vô hạn, thì lúc bấy giờ cái này chúng ta khỏi cần giải thích mà chúng ta
cũng rất là dễ hiểu.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét