428- 1- HƠI THỞ THAY ĐỔI TỪ NHỊ THIỀN ĐẾN TỨ THIỀN
(0:00) “Từ
Nhị Thiền đến Tứ Thiền cấp độ hơi thở có giống nhau không? Có giống như hơi thở
chậm, nhẹ bình thường mà chúng con đang tu không? Khi muốn nhập vào các định
thì phải ra hơi thở, vậy ra hơi thở như thế nào?”
Đáp: “Từ Nhị Thiền đến Tứ Thiền
cấp độ hơi thở có sự thay đổi chậm và nhẹ hơn hơi thở bình thường mà con đang sống.”
Nghĩa là cái
hơi thở bình thường mình, cái hơi thở từ Nhị Thiền cho đến Tứ Thiền, coi như là
Tứ Thiền nó ngưng, còn cái Tam Thiền thì nó còn ở trong cái hơi thở chậm và nhẹ
của nó, nó không như cái hơi thở bình thường của mình.
“Tùy
theo trạng thái khinh an của thân và tâm mà hơi thở thay đổi.”
Nghĩa là
thân tâm mình nó khinh an nhiều hay là khinh an ít mà nó thay đổi cái hơi thở
mình chậm, nhẹ. Nếu mà nó khinh an ít, thì nó gần như là hơi thở bình thường,
mà nó khinh an nhiều thì cái hơi thở nó chậm nhẹ hơn, nó phơn phớt nhẹ hơn, thì
nó thay đổi theo cái độ khinh an.
“Ra
hơi thở để nhập các định khác là ra hơi thở của định mình đang nhập.”
Chỗ này các
con hiểu, nghĩa là muốn ra cái hơi thở, bây giờ ở trong Sơ Thiền mà mình muốn
nhập Nhị Thiền thì mình phải ra cái hơi thở của Sơ Thiền, rồi từng cái hơi thở
Sơ Thiền đó, mình mới hướng tâm mình nhắc diệt Tầm Tứ để mình nhập Nhị Thiền,
và mình hướng tâm hơi thở chậm và nhẹ hơn nữa.
Trình độ hơi
thở nó chậm nhẹ xuống thì cái khinh an nó lại thay đổi, nó không như là ở chỗ
Sơ Thiền, do đó đến một lúc thì nó đứng lại, thì cái trạng thái khinh an nó đứng
lại chỗ đó thì do đó nó nhập Nhị Thiền, nó không tăng nữa, và hơi thở nó chậm đến
chỗ đó, nó không có chậm hơn nữa, do đó nó nhập ở Nhị Thiền.
Và đồng thời
thì lúc bấy giờ, nếu mà chúng ta ở trong hơi thở của Nhị Thiền, thì tức là
chúng ta chưa nhập, mặc dù là nó hết Tầm Tứ nhưng chưa nhập Nhị Thiền. Khi nào
chúng ta xả hơi thở thì chúng ta không còn chú ý hơi thở nữa, ở trong trạng
thái khinh an của cái trạng thái không hơi thở, thì lúc bấy giờ mới gọi là nhập
Nhị Thiền, diệt Tầm Tứ.
Mà muốn nhập
Tam Thiền thì phải ra cái hơi thở của Nhị Thiền, rồi ở trong cái hơi thở của Nhị
Thiền đó mà hướng tâm để mà xả ly mười tám cái loại hỷ tưởng. Khi mà xả ly được
mười tám loại hỷ tưởng rồi, thì lúc bấy giờ tâm chúng ta nó nhập vào Tam Thiền,
lúc bấy giờ hơi thở của Tam Thiền cũng không thấy nữa mới là nhập Tam Thiền,
còn ở trong hơi thở của Tam Thiền thì chưa nhập Tam Thiền.
“Ví dụ:
đang ở trong Sơ Thiền muốn nhập Nhị Thiền thì phải ra hơi thở của Sơ Thiền,
dùng pháp hướng nhập Nhị Thiền. Đang ở trong Nhị Thiền phải ra khỏi trạng thái
Nhị Thiền…”
Tức là trạng
thái khinh an của nó đó.
“… ở
trong hơi thở của Nhị Thiền, hướng tâm nhập Tam Thiền. Muốn nhập Tứ Thiền thì
phải ra hơi thở Tam Thiền rồi hướng tâm nhập Tứ Thiền.
Đang ở
trong trạng thái Nhị Thiền, muốn ra hơi thở phải hướng tâm ra hơi thở….”
Nghĩa là
mình đang ở trong trạng thái Nhị Thiền tức là mình không thấy hơi thở, thì mình
phải nhắc tâm để cho tâm nó thấy biết hơi thở, thì tức là mình ra hơi thở.
“… rồi
tâm bám vào hơi thở Nhị Thiền mà xả trạng thái Nhị Thiền, như vậy gọi là ra hơi
thở.”

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét