407- 6- GIAI ĐOẠN TU TẬP ĐẦU TIÊN CỦA NGƯỜI MỚI TU
(17:07) Hỏi: “Kính
bạch Thầy, chúng con là những người mới vào tu…”
Đây là muốn
hỏi như chẳng hạn là, như là Cô Viên Minh hay hoặc là những người mới tu đó,
đây là muốn hỏi những người mới tu, như cái chú gì ở đằng trước đó, những người
mới tu chưa có nghe giáo lý, chưa có nghe lời giảng của Thầy gì hết đó, thì như
vậy là như thế nào? Hay hoặc là nghe được ở trong những cái băng của thầy giảng
thì nó lung tung nó quá nhiều không biết làm sao mà tu tập đó.
“Kính bạch
Thầy! Chúng con là những người mới vào tu. Kinh điển Thầy giảng dạy quá nhiều,
nhất là “Giáo Án Đường Lối Tu Tập Của Đạo Phật” rất là mênh mông, từ Giới Đức,
Giới Hạnh đến Giới Tuệ, bây giờ đến Giới Hành. Chúng con giống như người lạc
vào rừng rậm, chẳng
biết lối ra.
Vậy ngưỡng
mong Thầy từ bi thương xót chỉ dạy cho chúng con lối ra!”
Đáp: “Người mới bắt đầu tu tập
theo đạo Phật thì phải sống đúng giới luật. Muốn sống đúng giới luật thì người
tu sĩ phải học giới luật cho thông suốt, mỗi giới luật phải biết đức hạnh giới ở
đâu và hành giới chỗ nào, để thân khẩu ý không phạm giới, giới luật không bị bẻ
vụn, ngày ngày sống đúng giới hạnh.”
Đó là cái
giai đoạn thứ nhất của cái người mà mới theo đạo Phật, thì mới xuất gia đó, mới
tu hành đó, còn người cư sĩ thì khác rồi. Ở đây Thầy muốn nói về cái giới xuất
gia đó. Thì lấy giới luật mà khép mình ở trong cái khuôn khổ cái đời sống của
mình, thì tức là các con phải học giới luật.
Nhưng vì Thầy,
cái bộ giới luật Thầy viết chưa có rồi, và cái tập thứ nhất của bộ giới luật
thì chắc chắn là sắp sửa nay mai thì nó có thể lên vi tính, và đồng thời thì cô
Châu cô sẽ mang về đây để mà photo ra rồi đóng thành sách. Coi như là lên vi
tính rồi thì cái bản của nó như thế nào, thì mình đem về cái máy photo mình
photo ra rồi mình đóng lại, chớ còn mình không có máy in mình in, mà mình phải
photo cái bản đó ra.
Thì như vậy
là mình cũng sẽ có được một số kinh giới, những cái cuốn giới đầu tiên. Giới đầu
tiên thì đại khái giới thiệu, những mỗi cái giới ở trong đó thì Thầy dạy, mỗi
cái giới chúng ta phải hiểu một cái giới đó nó có ý nghĩa gì ở trong cái giới
đó, cái giới đó nó phải là như thế nào mà Phật chế ra cái giới đó?
Rồi cái tập
thứ hai thì nói về cái đức giới và cái hạnh giới của mỗi giới đó là cái tập
hai, còn cái tập nhất là giới thiệu giới để cho các con đọc lên các con biết
cái giới đó là để giữ gìn như thế nào, thế nào, để làm sao cho nó đúng cái giới
thôi. Còn cái tập thứ hai thì nói về đức giới và hạnh giới nó rõ ràng hơn.
Và có cái sự
phê phán ở trong đó đối với những người viết giới từ xưa đến giờ và những người
mà đang phạm giới ở trong cái giai đoạn này, từng những cái giới mà họ đang phạm,
để chúng ta rút tỉa những kinh nghiệm đó mà chúng ta giữ gìn giới cho nghiêm chỉnh.
(20:16) Và
cũng sắp sửa nay mai nếu mà cô Châu mang cái bộ kinh giới tức là tập Đường Về Xứ
Phật thứ hai này, thì về đây thì chắc chắn là cô Châu sẽ ở lại, cổ lo cái phần
cổ photo ra để mà chúng ta có những cái tập giới.
Từ đó, bây
giờ bắt đầu vô mà học bây giờ không có giới mà lấy những cái tập kinh giới khác
của các Hòa thượng, của các vị mà soạn giới, mà đưa các con học thì nó không
đúng cái đường lối của mình rồi.
Cái tập giới
thứ nhất Thầy đã soạn xong rồi, trong đó có in thêm cái phần vấn đạo là trải
qua học về cái giới hành, thì chúng ta có thêm cái phần đó để khi mà học giới
thì chúng ta lại hiểu thêm về cái phần mà tu tập về các cái giới hành. Thì
đương nhiên là cái tập giới này thì sắp sửa gần xong, Thầy đã viết xong rồi,
nhưng mà còn in nữa là xong.
Thầy đang soạn
cái tập giới thứ hai, cái lời nói đầu và cái lời bạt của tập thứ hai, của tập
giới.
Như vậy là
chúng ta sẽ có ba tập: Tập thứ nhất là Đường Về Xứ Phật, giới thiệu cho hai cái
lộ trình. Tập thứ hai nói về cái giới luật của người tu sĩ. Tập thứ ba thì nói
về giới đức và giới hạnh của người tu sĩ.(21:38) Như vậy là chúng ta đã có
những cuốn sách giới đầu tiên để mà chúng ta học tu.
“Bây
giờ đã là cái phần giới xong rồi thì kế đó chúng ta lấy giới bổn phòng hộ sáu
căn.”
Khi chúng ta
hiểu giới rồi thì luôn luôn lúc nào chúng ta cũng phải khép chặt mình ở trong
cái khuôn khổ giới để phòng hộ mắt, tai, mũi, miệng, thân, ý của mình, làm cho
mắt thì không dính sắc, tai thì không dính tiếng, mũi thì không dính mùi, lưỡi
thì không dính vị, da chạm thì không dính thọ, ý thì không dính pháp.
Đó là cách
thức lấy giới luật mà giữ gìn cho nó, để nó va chạm, đụng chạm tất cả mọi sắc,
thanh, hương, vị, xúc, pháp mà nó không bị dính mắc.
“Kế nữa
thì phải tập sống đời sống thiểu dục tri túc.”
Nghĩa là
mình cứ bỏ dần, bỏ dần vừa tạm đủ cho đời sống của mình thôi, không có để thừa.
Thí dụ như hai cục xà bông thì mình bỏ bớt một cục, hai bàn chải thì mình bỏ dần
bớt ra, bớt ra chừng nào mình thấy như vậy đủ cái đời sống của mình là thiểu dục
tri túc thì thôi. Đó là tập sống thiểu dục tri túc.
“Hằng
ngày chia thời gian tu tập các loại định.”
Và trong
cái, bây giờ mình sống giới luật rồi, rồi mình lấy giới luật mình phòng hộ.
Phòng hộ nghĩa là mình đi ra ngoài khỏi Tu viện hoặc là mình đi tới đi lui thì
mình giữ gìn mắt, tai, mũi, miệng, thân, ý của mình như thế nào cho nó đúng
cách, để cho mình phòng hộ được mắt tai.
Chứ còn nếu
mình phòng hộ mắt, tai, mũi, miệng, nhất là miệng của mình mà mình không phòng
hộ nó, thì nó đi nói chuyện này, chuyện kia, chuyện nọ, thì đó là nó làm cho động
mình mà động người khác, cho nên mình phải giữ gìn cái miệng mình ghê gớm lắm.
Cho nên đó là sự phòng hộ mắt tai, mũi miệng của mình.
“Hằng
ngày chia thời gian tu tập các định và đồng thời trong khi đó vừa tập sống thiểu
dục, vừa phòng hộ sáu căn mà vừa sống đời sống giới luật.”
Để làm gì? Để
cái đời sống giới luật này nó không bị ức chế, mà nó có những cái pháp mà chúng
ta làm cho nó sống một cách nó cởi mở và nó thích thú ở trong cái giới luật, nó
thấy có cái sự an ổn và an lạc trong đó. Chớ còn nếu không mà chúng ta không có
những cái pháp hành này mà cứ lấy giới luật mà sống thì chắc chắn chúng ta bị ức
chế nhiều lắm.
“Thứ
nhất chúng ta tu tập các định đó, thì định nào thứ nhất? Thì do đó chúng ta tu
cái Định Chánh Niệm Tỉnh Giác Định tức là Thân Hành Niệm.”
Chúng ta đi
biết đi, làm biết làm, tu tập những cái mà Thầy đã dạy các con tỉ mỉ về cách thức
tu tập Chánh Niệm Tỉnh Giác.
“Cái
thứ hai thì chúng ta tu tập Định Niệm Hơi Thở.”
Thì tu tập Định
Niệm Hơi Thở, đầu tiên thì chúng ta ổn định hơi thở bình thường, rồi tu tập tụ
điểm, đó là cái phần mới. Còn chúng ta đã tu tập xong rồi thì chúng ta dùng cái
Định Niệm Hơi Thở này câu hữu với cái Định Vô Lậu và các pháp hướng, để mà
chúng ta lo xả tâm, ly dục, ly ác pháp.
“Cái
thứ ba là Định Vô Lậu quán, hướng, xả, tức là bất tịnh, vô thường, khổ, không,
vô ngã.”
Đó là cái định
mà chúng ta cần phải xem xét tư duy đó, và cần phải dùng pháp hướng, và cần phải
xả bỏ, thì đó là cái Định Vô Lậu.
Bây giờ kế:
“Thứ
tư thì chúng ta dùng Chánh Niệm Tỉnh Giác Định câu hữu với pháp hướng vô lậu.”
Chánh Niệm Tỉnh
Giác Định mà câu hữu với pháp hướng vô lậu thì chắc các con nghe cái tên như vậy
các con biết cách thức rồi đó.
“Thứ
năm là Định Niệm Hơi Thở câu hữu với pháp hướng vô lậu.”
Nghĩa là trước
thì chúng ta, cái phần thứ tư, thì trước chúng ta tu cái Chánh Niệm Tỉnh Giác
câu hữu với cái pháp hướng vô lậu. Còn cái sau đó thì chúng ta lại tiếp tục tu
cái Định Niệm Hơi Thở thì cũng câu hữu với cái pháp hướng vô lậu nữa.
“Sáu
là Chánh Niệm Tỉnh Giác Định Câu hữu với Định Niệm Hơi Thở.”
Hai cái Định
này câu hữu lại với nhau, để giúp cho sức tỉnh của chúng ta tăng lên càng nhiều
càng tốt.
Thí dụ như
bây giờ mình tu chừng một phút, đi kinh hành một phút mà nó giữ được tâm hai
phút thì nó bị tạp niệm xem vào. Cho nên mình muốn đạt được hai phút thì mình
câu hữu với cái Định Niệm Hơi Thở vô, thì do đó mình đạt được hai phút nó không
có cái tạp niệm xen vô.
(26:01) “Tất
cả các pháp hành này đều nhắm vào diệt ngã, xả tâm ly dục ly ác pháp để tâm được
giải thoát an lạc, thanh thản và vô sự.”
Đó là những
cái phần mà ở trên này từ cái giới luật, cho đến cái phòng hộ sáu căn, cho đến
tập thiểu dục tri túc, rồi tập các cái loại định mà Thầy đã kể trên đó, thì các
pháp này, thì nhằm cái mục đích của nó để cho chúng ta diệt ngã, xả tâm, ly dục
ly ác pháp chớ nó không phải nhập định, nhập gì hết. Nhưng lúc bấy giờ cái tâm
của chúng ta nó an lạc, thanh thản và vô sự, nó đạt được cái kết quả như vậy,
giải thoát như vậy đó.
“Đây
là giai đoạn tu tập thứ nhất…”
Cái phần mà
nói ở trên này, các thiền định như vậy đó, và giới luật như vậy đó là cái giai
đoạn tu tập thứ nhất.
“… mà
một tu sĩ Phật giáo cần phải chấp hành nghiêm chỉnh tu tập. Hàng ngày không được
biếng trễ.”
Đó là một
cái người mà đã quyết tâm theo đạo Phật, rồi thì cái giai đoạn thứ nhất này là
chúng ta đã biết tất cả các pháp hành như vậy rồi, và sống đời sống giới luật
như vậy rồi, thông hiểu hết giới luật rồi thì chúng ta sẽ tu tập, coi như là
đem đến cho một cái tâm hồn của chúng ta an lạc, thanh thản và vô sự, ngày này
qua ngày khác.
Coi như
chúng ta sống ở trong Niết Bàn, sống ở trong cái cảnh thiên đường rồi chớ không
phải là cảnh địa ngục nữa. Ai làm gì thì tâm chúng ta như cục đất không bao giờ
mà có hề hấn được cái tâm chúng ta chút nào hết. Tức là chúng ta được an lạc nhất
trong cái xã hội này, trong cái loài người không có ai hơn chúng ta được, và hạnh
phúc hơn chúng ta được.
Đây là một
cái giai đoạn thứ nhất, thì các con phải thấy nó là cái giai đoạn quan trọng nhất
cho cuộc đời tu hành chúng ta. Nó đạt được cái sự giải thoát của tâm chúng ta rất
là cao quý. Nó làm cho con người chúng ta an ổn nhất, hạnh phúc nhất, không có
ai hơn được, gọi là hạnh phúc hơn được chúng ta. Nó cao quý như vậy đó.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét