386- 13- TU TẬP KHI LÀM CÔNG VIỆC VÀ KHI NGHỈ NGƠI
(35:21) Hỏi: “Ngoài
hai thời chính…”
Hai thời
chính tức là hai bữa cơm đó.
“Ngoài
hai thời chính của hai bữa cơm ra, con làm gì, đi, đứng hoặc nấu cơm, giặt đồ
v.v., con đều chú ý vào hành động làm và nhắc tâm phải luôn định trên thân
mình. Nếu con đi ra ngoài thì con nhắc tâm…”
Nghĩa là
trong lúc mà làm công việc ở trong nhà đi tới đi lui, thì cô thường nhắc tâm,
thì cái này cô diễn tả nó không được rõ, cái chỗ hỏi câu hỏi này thì nó không
được rõ. Rồi cô nói, khi mà cô đi ra ngoài khỏi nhà đó, thì cô nhắc tâm:
“… chú ý
vào bước chân. Đồng thời thì con kết hợp với tâm từ để tránh dẫm lên chúng sanh
ở bước chân. Nếu lúc nào con ngồi nghỉ, thân không hành động thì con nhắc tâm
thanh thản, vô sự hoặc nhắc tâm như cục đất.
Kính bạch
Thầy! Con tu như vậy có đúng không?”
Đáp: “Ngoài
hai thời chính của hai bữa cơm ra con tu Thân Hành Niệm,…”
Nghĩa là cái
thân động lúc nào mình tu theo lúc nấy.
“…
thân làm việc gì biết làm việc nấy, Định Sáng Suốt, tâm thanh thản vô sự và Định
Vô Lậu, tâm như đất. Nếu thời gian thực hành tu như vậy con nên xét:”
Phải cẩn thận
kỹ lưỡng xét.
“Một
là cơ thể và tinh thần có thoải mái không?”
Nếu mình tu
liên tục như vậy mà thấy cơ thể và tinh thần mình không thoải mái thì nó là sai
rồi.
“Hai:
chất lượng tu có đạt tốt không?”
Nghĩa là
mình coi như là tu liên tục đó. Thì mình phải xét coi nó có kết quả không, nếu
mà nó không có kết quả thì phải tu nó có thời gian nhất định, chớ không phải tu
liên tục như vậy. Ý Thầy muốn nói, trả lời như vậy.
“Nếu cả
hai đều tốt thì con nên gắng sức tu tập sẽ có lợi ích lớn và kết quả tốt.”
Nghĩa là nếu
mà trong cái thời gian mà tu vậy đó, mà nó tốt, tức là nó có chất lượng cao, nó
không tạp niệm, nó không vô ký, thì tức là nó tốt, thì mình sẽ tiếp tục mình tu
thì nó mau lắm.
Nhưng mà sợ
khi mình tu như vậy, nó không đạt được cái chất lượng, vì nó chiếm trọn hết cả
cái thời gian của mình. Cái thân của mình ít có khi nào mà nó ngồi yên, mà ngồi
yên thì mình lại tu Định Sáng Suốt nữa rồi, thanh thản vô sự rồi, cho nên lúc
nào mình cũng tu hết, và như vậy chắc chắn là cái sức con người không thể làm
được cái điều đó.
Cho nên nếu
mà nó tốt thì tu, nếu mà không tốt thì phải sửa lại cái thời khóa, chớ không thể
được để như vậy.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét