242- 3- PHÁP HƯỚNG VIÊN MÃN NHƯ TƯỚNG RA TRẬN ĐIỀU KHIỂN QUÂN
(9:57) Và
cái cuối cùng là một cái lệnh truyền nó đã viên mãn, tức là chúng ta nói lên một
cái là nó làm theo đó, tức là cái lệnh truyền. Cho nên tịnh chỉ Tầm Tứ có ba phần
để chỉ cho cái kết quả của nó.
Cái kết quả
thứ nhất của nó đó, là tịnh chỉ Tầm Tứ là kết quả tu hành, mình đã viên mãn,
nghĩa là mình nhập được Nhị Thiền, đó là cái viên mãn của nó.
Tịnh chỉ Tầm
Tứ mà để thấy cái kết quả thứ hai của nó đó, nói kết quả thứ hai của nó chứ sự
thật ra thì nó là cái viên mãn của cái định lực, cho nên chúng ta dùng một cái
tên là định lực, cái sức lực của định Nhị Thiền nó đã có rồi.
Rồi tịnh chỉ,
cái nghĩa thứ ba của tịnh chỉ là cái lệnh truyền viên mãn, chúng ta ra lệnh là
nó làm theo liền, đó là lệnh truyền viên mãn của một vị tướng soái điều khiển
quân đội để mà chiến thắng được cái mặt trận nội tâm này.
Đó là chúng
ta đã có cái người chỉ huy để mà sai khiến quân lính được rồi đó. Nghĩa là
chúng ta ra lệnh mà nó nghe theo nó làm, đó là chúng ta trở thành một vị tướng
soái chỉ huy rồi đó, chỉ huy mặt trận đó.
Còn nếu mà
chúng ta chưa ra lệnh (được), mà lính tráng nó chưa cái nghe ta, thì tức là
chúng ta chưa phải là sĩ quan đâu, còn là lính quèn đó. Cho nên vì vậy mà chúng
ta phải học ở trường võ bị cho thông những chiến thuật chiến lược, để rồi khi
mà ra tác chiến thì chúng ta truyền lệnh cho lính nó phải nghe theo.
Thì bây giờ
như các con, các thầy là những người sĩ quan đang học tập những chiến thuật,
chiến lược để mà tác chiến mà thôi. Rồi bây giờ chúng ta có tu tập cũng chẳng
qua là tập mặt trận giả thôi chớ chưa dám mà đem mặt trận thật đánh đâu.
Chừng mà đem
mặt trận thật đánh, bắt đầu thọ mà nó bung ra nó đánh, thật sự ra quý thầy phải
thấy rằng, cái hành thọ mà nó đánh quý thầy thì quý thầy chạy mất chớ quý thầy
không dám đâu.
Bởi vì nó
đem cái lực lượng nó là cái thọ nó đánh ra, thì bằng chứng như quý thầy thấy Mật
Hạnh, nó đánh ra cái Mật Hạnh bay. Minh Tông này nếu mà không có Thầy nó cũng
bay tới Sài Gòn nó ở dưới chớ chưa chắc gì nó dám ngồi đây. Bởi vì khạc ra máu
mà ai mà dám ngồi đó!
Cho nên nếu
mà không thấy được thì khi mà chúng ta động tới nó rồi, bắt đầu nó đánh chúng
ta đủ thứ đánh, chớ không phải nó đánh chúng ta một mặt đâu, nó đánh đủ thứ. Nó
đem tất cả những cái lực lượng của nó ra nó đánh chúng ta.
(12:18) Cho
nên chúng ta muốn làm chủ được sanh tử thì chúng ta phải biết được đủ cái chiến
thuật chiến lược, cách thức tu tập cho nó rõ ràng, chớ không phải là sơ sơ.
Các con thấy
biết bao nhà cách mạng mà không nắm được tình hình, không nắm rõ được, cho nên
làm cách mạng đều bị tiêu diệt. Thì thí dụ như ông Phan Bội Châu, ông Phan Chu
Trinh hoặc là ông Nguyễn Thái Học đều là bị tù đày, bị chết.
Mà rồi cái kết
quả thành công cũng đâu phải chuyện dễ, nhưng dù sao đây đó cũng là một cái sự
thúc đẩy cho toàn dân chúng ta đi đến chỗ chiến thắng. Nhưng cái người lãnh đạo
mà không thấy được toàn diện, chiến thuật đối với cái thời đại, thì cũng khó mà
thắng được lắm chớ không phải dễ.
Cũng như bây
giờ chúng ta không thấy được cái nội tâm của chúng ta là cái hành thọ nó sẽ
đánh chúng ta như thế nào? Nếu mà chúng ta thấy được toàn diện như vậy thì
chúng ta chuẩn bị những cái chiến thuật chiến lược, chúng ta khi gặp tới nó thì
chúng ta sẽ đánh nó bằng cái pháp nào, thì chúng ta sẽ chiến thắng hẳn hòi đàng
hoàng.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét