22-TỨ NIỆM XỨ LÀ NGỌN ÐÈN SOI SÁNG, LÀ CHỖ NƯƠNG TỰA VỮNG CHẮC.
Pháp môn Tứ
Niệm Xứ quan trọng như thế nào mà đức Phật luôn nhắc nhở ông A Nan hãy lấy pháp
môn Tứ Niệm Xứ làm ngọn đèn và làm chỗ nương tựa vững chắc trên đường tu tập
cho chính mình. Vậy, các bạn hãy lắng nghe và suy nghĩ cho kỹ những lời đức Phật
dạy:
1) “Này
Ananda, hãy tự mình là ngọn đèn cho chính mình, hãy tự mình nương tựa chính
mình, chớ nương tựa một gì khác, dùng chánh pháp làm ngọn đèn, dùng chánh pháp
làm chỗ nương tựa, chớ nương tựa một điều gì khác. Này Ananda, thế nào là Tỳ
Kheo tự mình là ngọn đèn cho chính mình, tự mình nương tựa chính mình, không
nương tựa một điều gì khác, dùng chánh pháp làm ngọn đèn, dùng chánh pháp làm
chỗ nương tựa, không nương tựa một điều gì khác?”.
Ðoạn kinh
trên đức Phật muốn giới thiệu một pháp môn rất quan trọng cho cuộc đời tu hành
của các bạn, không phí công, phí sức, nên Ngài căn dặn ông A Nan rất kỹ lưỡng:
2) “Ở
đây, này Ananda, Tỳ Kheo trú quán thân trên thân, nhiệt tâm tỉnh giác chánh niệm
nhiếp phục tham ưu ở đời; trú quán thọ trên các thọ nhiệt tâm tỉnh giác chánh
niệm, nhiếp phục tham ưu ở đời; trú quán tâm trên tâm nhiệt tâm tỉnh giác chánh
niệm, nhiếp phục tham ưu ở đời; trú quán pháp trên các pháp nhiệt tâm tỉnh giác
chánh niệm nhiếp phục tham ưu ở đời. Như vậy, này Ananda Tỳ Kheo tự mình là ngọn
đèn cho chính mình, tự mình nương tựa chính mình, không nương tựa một điều gì
khác, dùng chánh pháp làm ngọn đèn, dùng chánh pháp làm chỗ nương tựa, không
nương tựa một điều gì khác”.
Các bạn có
nghe chăng? Tứ Niệm Xứ là ngọn đèn chánh pháp, là chỗ nương tựa vững chắc cho
các bạn. Như vậy, Tứ Niệm Xứ đúng là một pháp môn rất quý báu nên đức Phật lặp
đi lặp lại nhiều lần, để chúng ta đừng quên pháp môn Tứ Niệm Xứ.
Lời di chúc
năm xưa của đức Phật trước khi nhập Niết Bàn, Ngài bảo các thầy Tỳ Kheo như
sau: “Này các Tỳ kheo, sau khi Ta đã Niết Bàn hãy lấy giới luật và
giáo pháp của Ta làm thầy, làm chỗ nương tựa vững chắc”. Ðọc những đoạn
kinh trên đây, chúng ta mới nhận ra giới luật và giáo pháp của Ngài di chúc lại
cho chúng ta là pháp môn Tứ Niệm Xứ. Như vậy các bạn đã rõ chưa? Lấy mình làm
ngọn đèn, làm chỗ nương tựa vững chắc là ý muốn dạy điều gì đây?
Xin thưa
cùng các bạn! “Tự mình là ngọn đèn cho chính mình, tự mình nương tựa
chính mình, không nương tựa một điều gì khác”. Ðể thấu rõ và xác định ý
nghĩa của câu này, chúng tôi xin lặp lại:“Tự mình là ngọn đèn cho chính
mình, tự mình nương tựa chính mình”. Ðó là tri kiến của chúng ta đấy các bạn
ạ!
Dùng chánh
pháp làm ngọn đèn soi sáng, dùng chánh pháp làm chỗ nương tựa, không nương tựa
một điều gì khác là ý Phật muốn dạy pháp môn gì đây?
Xin thưa
cùng các bạn! Ðó là giới đức, giới hạnh, giới hành và pháp môn Tứ Niệm Xứ. Ðọc
đến những đoạn kinh trên đây, chắc các bạn đã thấu hiểu và phân biệt chánh pháp
của Phật là pháp nào, còn tà pháp của ngoại đạo là pháp nào? Nếu không có những
lời xác định chánh pháp của Phật thì đứng trước rừng kinh sách hiện giờ, các bạn
dễ rơi vào kiến giải tưởng của ngoại đạo.
Tóm lại, khi
tu hành theo Phật giáo thì không nên tu tập bất cứ một pháp môn nào khác mà chỉ
nên tu tập Tri Kiến, Giới Luật và Tứ Niệm Xứ.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét