164- 5- THẦY ƯỚC AO CÙNG HÒA THƯỢNG THANH TỪ HƯỚNG DẪN NGƯỜI TU
(19:18) Như
Thầy đã nói cho các con thấy, Thầy ước ao có một ngày nào đó Hòa thượng chỉ cần
mời Thầy về Tu viện Trúc Lâm. Nghĩa là thầy trò tâm tình nhau. Còn bây giờ mà
Thầy về đó Thầy thăm, rồi Thầy làm cái điều này điều khác, thì người ta nói Thầy
ngoại đạo, Thầy không bao giờ về.
Nhưng Hòa
thượng có cái nhã ý muốn mời Thầy về đó, rồi thầy trò tâm tình, Thầy mới nói
cái chuyện tu hành của Thầy, rồi Thầy mới thể hiện cho Hòa thượng thấy những
cái điều đó. Nhưng mà chỉ có một mình Hòa thượng chớ còn nếu mà có năm ba chúng
mà ngồi xem thì nhất định là hoàn toàn Thầy không làm.
Thầy (thưa)
với Hòa thượng: “Bây giờ đó, trên cái bước đường tu tập con sẽ làm chủ được
như vậy, vậy, con sẽ thể hiện cho Hòa thượng xem thấy cái chỗ tu tập của con
như vậy.”
Thì từng đó
Hòa thượng chấp nhận, thì bao nhiêu chúng mà theo Hòa thượng, thì được cái sự
hướng dẫn của Thầy, thì Hòa thượng chọn, Thầy không có bao giờ mà Thầy cầu danh
mà Thầy lộ tướng Thầy ra hướng dẫn họ đâu.
(20:14) Hòa
thượng cái chọn số chúng của Hòa thượng như thế nào, người mà quyết tu, cho vào
một góc. Thầy chỉ đến đó Thầy ở một thời gian với Hòa thượng năm tháng, mười
tháng, một năm. Thầy đi tới lui Thầy chơi vậy thôi, chớ Thầy không thấy Thầy dạy
ai hết, nhưng mà đôi mắt Thầy luôn luôn để ý những cái người mà Hòa thượng đã
chọn.
Thầy cho những
người đó phải sống đúng giới hạnh ly dục ly ác pháp hẳn hòi đàng hoàng. Thì Thầy
nằm úp, Thầy chỉ ẩn mình mà Thầy hướng dẫn họ, để cuối cùng họ đạt được những
cái điều kiện đạo đức của đạo Phật rõ ràng.
Còn bây giờ,
khi không mà Thầy về đó Thầy làm chuyện đó, thì bậy, khoe khoang. Hòa thượng chỉ,
thầy trò mới tình cảm nhau. “À, bây giờ Thông Lạc tu như thế nào, Thông Lạc
trình lại cho thầy xem coi có đúng hay không, coi thầy tu tới chỗ nào, mà Thông
Lạc tu tới chỗ nào?”
Thầy mới
trình tất cả những cái này. Tâm tình, thầy trò nhau tâm tình, rồi chứng minh để
trên con đường tu của mình, để cho thầy mình biết rằng đó là như vậy đó, để cho
thầy mình có cái niềm tin, từng đó mới đem hết cái khả năng thầy trò hợp tác
nhau để hướng dẫn người tu.
Chớ không
khéo để lỡ bước người ta, uổng cuộc đời tu hành, mà đi tới đâu? Như nãy giờ Thầy
nói, bây giờ ở trên tâm Thầy nè, chúng ta tu cái tâm nè, “biết vọng liền
buông” nè. Buông đi, buông hết được có cái tâm, còn cái thân chúng ta không
làm chủ, thì nó có lợi ích gì đâu?
Cho nên Thầy
nói để cho thấy rằng, chúng ta tu nó không đúng bốn cái chỗ này thì nó không thể
làm chủ toàn diện đâu. Bốn cái chỗ này mà Đức Phật đã xác định là Tứ Niệm Xứ, bốn
cái nơi mà chúng ta phải tu tập, để làm chủ toàn bộ, làm chủ cả thân, tâm, tất
cả mọi cái mà ở trên bốn cái chỗ này chúng ta làm chủ hết. Đó là con đường của
đạo Phật nó chỉ định rất rõ ràng.
Chớ không phải
chúng ta tu cái chuyện ngoài, mà tu ngay cả thân, tâm của chúng ta ở đây nè,
trong thân của chúng ta đầy đủ. Đó thì chúng ta nỗ lực tu ngay chỗ đó gọi là Tứ
Niệm Xứ.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét