163- 4- NỖ LỰC LÀM CHỦ GIẢI THOÁT THÂN TÂM, KHÔNG THAM DANH LỢI
(17:10) Cho
nên các pháp là nó rộng rãi, nó mênh mông, mà mình làm chủ được cái pháp này,
cái hộp này biểu bay, thì cái bàn này phải bay, cái nhà này phải bay. Đó, nhưng
do đó thì chúng ta muốn như thế nào được như thế nấy.
Thì cái nhà
này, cái hộp này, cái bàn này bay được, thì thử hỏi cái thân Thầy ngồi kiết
già, ngồi xếp chân như thế này, Thầy bảo nó bay lên hay không bay? Bay! Bởi vì
cái thân Thầy cũng là một pháp như cái bàn, cái ghế, đâu có gì mà nó lại không
bay?
Đó, thì trên
cái bước đường tu tập của chúng ta, chúng ta phải thực hiện cho được những cái
điều mà Phật đã dạy. Mà Phật dạy các thầy thấy, những cái định này quý thầy đã
học hết rồi. Chỉ còn bây giờ các thầy nỗ lực tu cho đúng. Thầy nói ba tháng đến
sáu tháng mà quý thầy nỗ lực, chắc chắn là quý thầy phải đạt được.
Quý thầy thấy
nó tuyệt vời, Phật pháp hay quá! Chỉ có mình đem công mình nỗ lực, mà mình nỗ lực
thực hiện được, thì nó sẽ đem đến những cái kết quả, vừa giải thoát của mình,
không còn đau khổ của cuộc đời này nữa, vừa chấm dứt sinh tử, vừa làm chủ được
bệnh, vừa làm chủ được cái sự sống chết, muốn chết hồi nào chết, muốn sống hồi
nào sống.
Hạnh phúc vô
cùng, không còn gì hạnh phúc bằng! Và điều khiển các pháp theo ý muốn của mình
hết, muốn cái gì được cái nấy.
(18:24) Nhưng
không phải là chúng ta làm trò hý luận, làm cái trò ảo thuật cho thiên hạ xem.
Chúng ta không phải những người cầu danh, tầm thường, nhỏ mọn như vậy.
Chúng ta là
những người không có ham danh, cho nên chúng ta không thể hiện những cái bậy bạ
đó, những cái không đúng đó, cái ảo thuật đó. Chúng ta thực hiện được cái sự sống
chết chúng ta là hạnh phúc cho chúng ta rồi.
Cho nên bây
giờ chúng ta (không) làm người phàm phu tục tử như bao nhiêu người khác, ăn
ngày một bữa, sống không thèm khát một cái gì khác hết. Ai cám dỗ gì chúng ta
cũng không ham, ai đem tiền bạc cho chúng ta cũng không thích hết, ai đem danh
lợi chúng ta cũng không màng hết, mọi mọi chúng ta đều tránh hết.
Chúng ta biết
đời là khổ, mọi pháp đều là có sự cám dỗ trong đó, chúng ta tránh hết, không
ham muốn gì hết. Đúng cái điều kiện để mà giúp ích bao nhiêu người lợi, thì cái
thần thông này chúng ta dám thị hiện, mà không ích lợi chúng ta không thị hiện.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét