162- 3- CẦN NẮM ĐƯỢC VỊ TRÍ, MỤC ĐÍCH, KẾT QUẢ CỦA CÁC PHÁP TU
(12:10) Đó
thì hôm nay nói tóm lược lại cái bài Tứ Niệm Xứ, chớ chưa có giảng gì Tứ Niệm Xứ
đâu, mà đây là chỉ tóm lược để thấy chúng ta đứng ở trên cái vị trí của Tứ Niệm
Xứ mà thực hiện các pháp, các thiền định.
Nãy giờ các
thấy thấy chúng ta mới có tu tập, chưa có nói đến cái định vô tướng, định bất động.
Chúng ta chưa có đặt nó ở chỗ nào hết đâu. Nhưng mà sau này ở trên bốn cái chỗ
này chúng ta sẽ đặt nó.
Chúng ta chỉ
nói tóm lược để chúng ta biết rằng chúng ta đặt cái định nào ở trên rồi chúng
ta tu. Kế đó những cái định gì, như cái định bất động tâm, như cái định bất động
thân như thế nào? Lúc bấy giờ thân tâm chúng ta nó sẽ nằm ở chỗ nào?
Bây giờ cái
thân nó ngồi thiền mà lúc lắc thì chúng ta phải tu cái định đó để cho cái thân
không lúc lắc, nó bất động. Thì tất cả mười sáu cái loại định đều là chúng ta sẽ
thực hiện ở trên Tứ Niệm Xứ này hết, không phải chỗ nào.
Cho nên Thầy
nói các con bỏ cuộc đời đi tu theo Thầy, thật sự không có phí đâu. Nhưng mà tại
các con chưa có hiểu được cái vi diệu, cái cao quý của Phật pháp. Người ta bỏ hết
tất cả những cái thế gian này hết mà người ta nỗ lực người ta thực hiện Chánh
Pháp của Phật, thì người ta thực hiện.
Bởi vì đây
là pháp của Phật mà, Tứ Niệm Xứ là pháp Phật mà, Thầy có pháp nào đâu, Tứ Thánh
Định của Phật mà, chớ Thầy có pháp nào đâu? Thầy là người được thừa kế, được tu
tập nó mà thôi! Cho nên bây giờ Thầy dạy lại các con.
Mà hầu hết
là các bậc Tôn túc Hòa thượng xưa nay chưa có triển khai ở trên cái Tứ Niệm Xứ
này, cho nên người ta chưa có biết đem cái định ở trên cái chỗ này mà tu tập.
Người ta chỉ thấy cái Tứ Niệm Xứ là cái pháp, ở đó mà tu tập cái đó thôi. Cho
nên họ tu tập cái đó là họ tu tập làm sao? Họ không biết ở đó là cái định gì tu
hết à.
Cũng như
trên thân quán thân thì trong kinh Phật dạy như thế này: “Trên thân quán
thân tu về nhân tướng để khắc phục tham ưu”, làm cho mình hết tham ưu thôi,
mà không biết. Như vậy họ chưa biết ở cái lời nói đó là Phật đã xác định cái định
gì, chưa biết đâu. Họ chưa có biết.
Cũng như Thầy
nói, thí dụ như Thầy nói cái Định Diệt Tầm Giữ Tứ, thì trong khi đó chúng ta vừa
hít thở biết hơi thở ra và biết hơi thở vô, rồi chúng ta biết cái hơi thở dài,
hơi thở ngắn, thì ngay nói: “Tôi hít vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi
biết tôi thở ra” thì ngay đó người ta biết rằng cái người đó đang tu cái Định
Diệt Tầm mà Giữ Tứ.
Còn mình
nghe người ta nói “Hít vô tôi biết tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở ra”,
thì đó là mình nói Định Niệm Hơi Thở, thì sai rồi! Nhưng cái Định Niệm Hơi Thở
nó có cái tên là Định Diệt Tầm Giữ Tứ, mà trong khi phải sử dụng nó ở trong cái
giai đoạn đó thì gọi là Định Diệt Tầm Giữ Tứ.
(14:39) Còn
cái này người ta nói “Hít vô tôi biết hít vô, thở ra tôi biết thở ra”,
thi luc bấy giờ nghe nói vậy nói đó là Định Niệm Hơi Thở, thì họ cũng nói đúng
vậy, nhưng mà họ chưa biết đó là cái Định Diệt Tầm Giữ Tứ. Phải không.
Cho nên Thầy
nói, nhiều khi một cái tên của nó vậy, chớ chúng ta phải biết được nhiều cái vị
trí của nó, giải quyết được những cái gì? Cái Pháp đó nó giải quyết cho chúng
ta thoát được cái gì? Cái mục đích của nó, cái pháp đó tu, nó đem đến cái kết
quả cho cái việc gì chúng ta đang tu đó?
Cũng như bây
giờ mình cầm một cái miếng giẻ, mình lau cái bàn, hay hoặc mình lau cái sàn
này, mình lau cái cục gạch này, thì cái cục gạch này nó sẽ được sạch sẽ theo ý
muốn mình như thế nào? Thì cái sự lau của mình đó, mình biết được mình lau đó
nó sẽ sạch.
Như bây giờ
nó có một cái vết bẩn với cái miếng gạch này, thì cái mục đích của Thầy là muốn
xóa cho hết cái vết bẩn này, cho nên Thầy cầm cái miếng vải Thầy lau cho hết
cái vết bẩn này, còn thì Thầy lau hoài, lau chừng nào hết thôi.
Mà nó hết tức
là nó thanh tịnh. Thì cái mục đích của cái pháp đó nó làm cho chúng ta sạch cái
vết bẩn đó, cho nên chúng ta nỗ lực thực hiện cho hết vết bẩn.
Cũng như bây
giờ Tứ Chánh Cần nè, thì phải thực hiện cái Định Chánh Niệm Tỉnh Giác nè, cái Định
Niệm Hơi Thở nè, Định Vô Lậu nè. Thi cái mục đích nó là phải làm cho hết các ác
pháp, cho nên bây giờ ác pháp còn thì chúng ta phải tu tập hoài, chừng nào mà
nó hết thì chúng ta mới thôi.
Cũng như Thầy
lau cái miếng gạch có cái vết bẩn, mà cái vết bẩn nó sạch thì thôi, mà nó còn
thì lau hoài, lau cho hết. Cái mục đích nó phải làm cho hết cái đó.
Cho nên cái
định đó nó xác định cho chúng ta tu phải làm được cái đó. Cũng như cái định, tất
cả các định mà tu về Tứ Như Ý Túc hay hoặc Tam Minh thì nó làm cho các pháp, phải
làm chủ được các pháp, nó không xâm chiếm được tâm mình, tức là vô lậu, đoạn diệt
lậu hoặc.
(16:28) Điều
khiển nó theo ý muốn của mình, nó thể hiện qua những ý muốn của mình, thì nó phải
thực hiện trong cái pháp đó, nó làm cho mình bảo cái gì cái vật đó phải nghe
theo, thì đó là Tứ Như Ý Túc, đó là Tam Minh.
Thì như vậy
là, rõ ràng là hôm nay trên Tứ Niệm Xứ thì quý thầy được học, được biết được
cái vị trí mà chúng ta sẽ tu tập, làm chủ được từng cái phần đó.
Như đặt trên
thân thì phải làm chủ về cái phần của thân, đặt trên tâm thì làm chủ được cái
tâm, đặt trên thọ thì phải làm chủ được cái thọ, mà đặt trên các pháp thì phải
làm chủ các pháp.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét