660- CÁCH THỨC TU TẬP TỨ NIỆM XỨ
(04:11) Và
bây giờ khi mà về được yên ổn, thì mấy con biết rằng pháp Tứ Niệm Xứ là nó là
chứng đạo, gọi là sung mãn Tứ Niệm Xứ là chứng đạo. Cho nên các con thấy đức Phật
khi mà đức Phật tịch, đức Phật nói lấy: “Lấy Tứ Niệm Xứ làm chánh pháp,
làm chỗ nương tựa vững chắc”, các con nghe cái chỗ ông Phật dặn mình không?
Có phải không mấy con?
Chính đức Phật
sắp sửa chết, bảo mình lấy Tứ Niệm Xứ, chứ không có bảo lấy Tứ Thiền đâu, mà
cũng không bảo mình lấy Tam Minh đâu, mà bảo lấy Tứ Niệm Xứ mấy con. Các con thấy
mình nhắc đi, nhắc lại nhiều lần: “Lấy mình làm chỗ nương tựa, lấy mình
làm ngọn đèn soi đường, lấy chánh pháp Tứ Niệm Xứ, làm ngọn đèn làm chỗ nương tựa
vững chắc, không được lấy pháp nào”, câu nói tha thiết với mình hết sức.
Mà các con
biết “Trên thân quán thân để khắc phục tham ưu, trên tâm quán tâm để khắc…”,
làm cho mình hết ưu phiền thì cái pháp Tứ Niệm Xứ các con thấy, Tứ Chánh Cần nó
ngăn ác, diệt ác, chứ nó nói hết tham ưu không? Mà cái pháp Tứ Niệm Xứ nó hết
tham ưu. Rồi bây giờ người ta cũng nghe Tứ Niệm Xứ vậy người ta tu, người ta tu
tầm bậy, tầm bạ không biết cách nào hết, làm sao hết tham ưu được? Con thấy
không?
Còn Thầy ở
đây, Thầy dạy mấy con trực tiếp ngay trên pháp để mà thắng, để mà khắc phục được
tham ưu. Thì bây giờ thân đau nè, tham ưu mình như thế nào? Làm sao mình khắc
phục tham ưu nó? Bị vì nó đau phải ưu phiền chứ sao?
(05:27) Định
Niệm Hơi Thở có: "An tịnh thân hành…" lấy cái đề mục
này dập vô chỗ này thì phải là, phải khắc phục được liền chứ sao. Chứ ở trên Tứ
Niệm Xứ mấy con tu cách nào giờ mà nó hết đau này? Con hiểu chỗ đó không? Cho
nên mình biết áp dụng mà, toàn diện pháp của Phật dạy chúng ta biết áp dụng
cách thức để mà ở trên Tứ Niệm Xứ mà bảo vệ được cái chân lý của nó. Bởi vì
chính Tứ Niệm Xứ nó mới có "Thanh thản, an lạc, vô sự" mấy
con. Bởi vì nếu mà nó không ưu phiền thì nó an lạc chứ gì? Mà tâm không ưu phiền,
không niệm thì nó là thanh thản chứ gì? Các con thấy phải không?
Vậy thì trên
Tứ Niệm Xứ nó mới có cái trạng thái "Thanh thản, an lạc, vô sự".
Cho nên an trú trong an trú là Tứ Niệm Xứ chứ cái gì. Thiên hạ không biết tưởng
Tứ Niệm Xứ là cái gì ở đâu đó. Chứ sự thật đó là cái chân lý đó, cái trạng thái
của Tứ Niệm Xứ là cái chân lý. Và cái khắc phục được tham ưu là phải dùng mấy
cái pháp khác kia, để mà khắc phục được cái ưu phiền này, chứ không phải Tứ Niệm
Xứ mà khắc phục.
Bây giờ, thí
dụ như trong Tứ Niệm Xứ nó dạy mình "Quán thân bất tịnh" hay "Quán
thân vô thường", trên cái Định Vô Lậu quán vậy. Thì Tứ Niệm Xứ nó có dạy,
bài pháp Tứ Niệm Xứ có dạy, nhưng mà đâu phải, đó là Định Vô Lậu. Trên Tứ Chánh
Cần mình học cái này là Định Vô Lậu rồi. Mà bây giờ nghe Tứ Niệm Xứ người ta dạy
vậy, nói Tứ Niệm Xứ cứ ngồi quán, rồi quán tâm thế này, quán thọ thế này. Trời
đất ơi! Mấy người điên sao? Nó có gì đâu mà ngồi đó quán? Chỉ cần quan sát biết
nó đau chỗ nào đó mà đẩy nó thôi. Còn nó không đau thôi, chứ quán chi cho mệt,
có phải không? Mấy người học pháp Tứ Niệm Xứ mà bây giờ học cái kiểu gì kỳ vậy?!
(06:53) Tu
sinh: Bạch Thầy! Tứ Niệm Xứ là quán thọ tâm pháp phải không ạ?
Trưởng
lão: Quán thọ tâm
pháp chứ có gì đâu. Nói quán tức là quan sát thôi, còn cái này quán họ tư duy,
họ suy nghĩ trên đó. Ờ thân bất tịnh nè, ờ thân vô thường nè, rồi thân khổ nè,
nó quán tầm bậy, tầm bạ. Rồi ở trên đó nó có dạy về hơi thở, rồi nó cũng quán
hơi thở, tu hơi thở. Trời ơi! Tu hơi thở thì về cái Xuất tức, Nhập tức là cái
hơi thở riêng chứ gì. Nhưng mà khi mà ở trên Tứ Niệm Xứ này mà cái thân đau,
tui dùng hơi thở tui đánh cái đau chứ đâu phải tui tu cái hơi thở trên cái Tứ
Niệm Xứ này. Mấy người điên! Phải không? Mấy con thấy. Nghe Tứ Niệm Xứ…
Sư Pháp
Ngộ: Có cái Thiền sư
đó dạy quán thọ đó, cứ ngồi đó quán, quán, quán khắp cơ thể của mình, cái gì nó
rần rần rần rần nó chạy chạy, ngồi quán.
Trưởng
lão: Trời đất ơi! Mấy
người tưởng mất rồi.
Sư Pháp
Ngộ: Dạ! Lọt vô tưởng
đó Thầy.
Trưởng
lão: Điên chứ ở đó!
Sư Pháp
Ngộ: Thiền sư bên nước
ngoài.
Trưởng
lão: Đó! Thành ra họ
hiểu qua một cái sai. Bởi vậy Thầy nói tu không chứng họ có biết pháp Tứ Niệm Xứ
ra sao, dạy tầm bậy hết!
Tu chứng rồi
mới thấy được cái pháp Tứ Niệm Xứ rất tuyệt vời! Cho nên đức Phật nói: "Lấy
pháp Tứ Niệm Xứ làm chỗ nương tựa vững chắc, lấy nó làm ngọn đèn soi đường cho
mình đi". Nó dễ dàng mà thấy, các con ôm vô pháp Tứ Niệm Xứ các con thấy,
mình làm chủ chứ, bệnh đau tác ý cái đi, có phải không? Mấy con thấy không? Cái
tâm mà sơ sơ có gì đó, tác ý cái nó đi à. Đặng cho nó thanh thản trở lại chớ,
mình biết mà, mình biết mình ngộ được cái trạng thái đó rồi, nhận ra được cái
đó là trạng thái của Tứ Niệm Xứ rồi, bảo vệ cái trạng thái đó. Cho nên những
cái gì mà nó đụng đến cái bốn chỗ Thân, Thọ, Tâm,… chúng ta
là phải sử dụng các pháp đẩy ra. Cuối cùng thì bảo vệ Tứ Niệm Xứ, sung mãn Tứ
Niệm Xứ thì chứng đạo chứ có gì.
Chứng đạo ở
chỗ Tứ Niệm Xứ đó, chứ không phải là chứng đạo ở Tứ Thiền đâu mấy con, Tứ Thiền
là chơi, coi như là mình khoe khoang Thần thông, chứ Tứ Thiền làm gì!
(08:35) Tu
sinh: Bạch Thầy! Là coi như cho con hỏi tí, cái chỗ chữ sung mãn có phải là
đầy đủ không Thầy?
Trưởng
lão: Sung mãn nó làm
cho mình đầy đủ, nó không có còn chướng ngại gì hết, gọi là sung mãn đó.
Tu sinh: Có nghĩa là đầy đủ…
Trưởng
lão: Nó hơn đầy
đủ tức là sung mãn nó đầy, nó đầy tràn nó làm cho mình an ổn.
Sư Pháp
Ngộ: Bạch Thầy! Cái
trạng thái Sơ Thiền nó không phải là cái trạng thái của Bất Động Tâm hả bạch Thầy?
Trưởng
lão: À nó khác con!
Bởi vì trạng thái Sơ Thiền nó có năm chi thiền, nó hiện ra cái tướng thiền. Cho
nên nói Sơ Thiền thiên đó, cái trạng thái của trời thiên đó. Cái trạng thái của
Sơ Thiền Thiên nó năm chi nó hiện ra.
Còn bất động
nó không có hiện tầm bậy đâu, nó bình thường như Thầy vậy, nó ngồi chơi vậy đó,
mà ai đụng tới nó không được, mấy con hiểu không? Bất động nó không có Dục lậu,
Hữu lậu, Vô minh lậu thôi, còn cái kia nó phải ly dục ly ác pháp, nó mới nhập
vô (Thầy cười vui vẻ).

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét