614-NHỮNG ĐIỂM CẦN LƯU Ý KHI TU TẬP TỨ NIỆM XỨ
1- Phóng
dật có nghĩa là tâm hướng ra ngoài hay chạy theo các pháp trần.
2- Các
pháp dạy tâm như Định Niệm Hơi Thở – Định Sáng Suốt – Định Vô Lậu – Định Chánh
Niệm Tỉnh Giác – Tứ Niệm Xứ trên Tứ Niệm Xứ – Thân Hành Niệm nhằm để khắc phục
tham ưu.
3- Chúng
ta là những người tu theo đạo Phật, được xem là những người trí tuệ; người trí
tuệ xem sự phóng dật của tâm là một điều tối kị trong đạo Phật. Muốn làm chủ
sanh, già, bệnh, chết mà tâm còn phóng dật thì chẳng bao giờ làm chủ được, cho
nên giữ gìn tâm không phóng dật là một điều rất hoan hỷ cho cuộc đời tu hành của
mình. Khi tâm thuần thục không còn phóng dật thì một trạng thái an lạc vô cùng
hiện đến, đầu óc rỗng rang khiến cho hành giả tưởng mình lạc vào thế giới thần
tiên.
4- Kinh
Pháp Bảo Đàn đã hiểu sai tâm không phóng dật là tâm không niệm thiện, niệm ác.
Tâm không niệm thiện, niệm ác là một lối thiền ức chế tâm, đó là đường cùng của
thiền định ngoại đạo, tiến thoái lưỡng nan. Tu đến chỗ VÔ NIỆM thì người ta
không còn chỗ tu nữa, nhưng nhìn lại đời chẳng ra đời, đạo chẳng ra đạo.
5- Trong
Bát Chánh Đạo, đức Phật đã chỉ rõ loại thiền định nào để chúng ta tu tập không
sai: Đó là 4 Thiền Hữu Sắc là Chánh Định là Sơ Thiền, Nhị Thiền, Tam Thiền, Tứ
Thiền. Sơ Thiền là thiền định chỉ có đạt được khi tâm ly dục ly ác pháp, chính
là tâm không phóng dật.
6- Khi
tâm không phóng dật mà không dính mắc vào 5 chi Sơ thiền (tầm, tứ, hỷ, lạc, nhất
tâm) thì đó là nhập vào “Bất Động Tâm Định”, trạng thái bất động tâm định là trạng
thái Niết Bàn. Đức Phật dạy: Người hằng tu thiền định tức là hằng tu tập Sơ thiền.
Tu tập Sơ thiền chỉ có nhiếp phục tâm để tâm ly dục ly ác pháp; có ly dục ly ác
pháp thì tâm mới không phóng dật; mà tâm không phóng dật là Niết Bàn tại thế
gian, trong cuộc sống này.
7- Quán
thân tức là quan sát, xem xét trên toàn thân, từ hành động, việc làm và ý niệm:
Ăn uống, nhai nuốt, khất thực, sớt bát... cảm nhận bước đi trên đường đi,... Tất
cả các hành động đều tỉnh thức chú tâm theo dõi, đó là cách quán thân hành ngoại,
ngồi hít thở cảm giác toàn thân, theo dõi từng tâm niệm thiện ác. Biết niệm khởi
nhưng tâm chẳng chú ý vào niệm thì niệm đó bị bẻ gãy ngay tại chỗ khởi. Đó là
khắc phục tham ưu. Tâm có tham biết tâm có tham, tâm có sân biết tâm có sân thì
bẻ ngay liền tại chỗ bằng tác ý bảo đừng tham, đừng sân. Và nhiều niệm khởi thuộc
về ý niệm khác thì tùy ý niệm, đó là quan sát Thân Hành Niệm nội. Nói chung tất
cả ý niệm là thuộc thân hành nội; tất cả hành động việc làm của thân là thuộc
thân hành ngoại.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét