608-HÀNH PHÁP TỨ NIỆM XỨ/ 3
Cho nên,
trong khi tu tập Tứ Niệm Xứ khi tâm thanh thản, an lạc và vô sự thì các bạn phải
thường quan sát tâm các bạn có khởi năm dục trưởng dưỡng không? Nếu năm dục
trưởng dưỡng còn khởi là dục ái của các bạn chưa đoạn diệt. Nếu dục ái đoạn diệt
thì năm dục trưởng dưỡng không còn khởi. Các bạn hãy nghe tiếp lời Phật dạy
để hiểu biết cho rõ ràng hơn. Nhờ có sự hiểu biết rõ ràng, các bạn sẽ không lầm
lạc những phương pháp dạy tu thiền của Đại Thừa và Thiền Tông, mỗi niệm khởi
trong đầu của chúng ta Đại Thừa và Thiền Tông đều cho là vọng tưởng (chẳng niệm
thiện niệm ác). Đối với Phật giáo Nguyên Thủy thường dạy người tu tập là lấy giới
đức, giới hạnh làm đầu, để lập đức lập hạnh cho người tu sĩ, vì thế Tứ Niệm
Xứ là pháp xây dựng con người trong Chánh Niệm nên thường diệt Tà Niệm. Muốn
giữ gìn bảo vệ Chánh niệm thì phải hiểu cho rõ ràng niệm nào là Chánh niệm, niệm
nào là Tà niệm. Do đó, đức Phật dạy chúng ta phân biệt từng niệm rất rõ ràng.
Niệm nào là độc thoại đúng; niệm nào độc thoại sai; niệm nào là suy tầm đúng,
niệm nào là suy tầm sai; niệm nào là vọng tưởng; niệm nào không phải là vọng tưởng;
niệm nào là năm dục trưởng dưỡng; niệm nào là không phải năm dục trưởng dưỡng.
Các bạn nên nhớ còn năm dục trưởng dưỡng là còn “dục ái” đoạn
diệt năm dục trưởng dưỡng là đoạn diệt dục ái. Dục ái hết là Tứ Niệm Xứ sung
mãn.
Vì sống
được trong Chánh niệm nên con người mới làm chủ được thân, tâm của mình, nhờ sống
trong Chánh niệm mà con người mới có đầy đủ đạo đức làm người sống không làm khổ
mình khổ người và khổ cả hai. Nhờ sống trong Chánh niệm mà con người mới thoát ra mọi
sự đau khổ của kiếp làm người, chứ không phải tu tập ức chế tâm như Thiền Đông
Độ và Đại Thừa diệt toàn bộ ý thức (chẳng niệm thiện niệm ác) biến con người trở
thành cây đá (vô phận biệt), biến con người sống trong ảo tưởng (Phật tánh)
tánh thấy, tánh nghe, tánh biết, thật là điên đảo.
Xin các bạn
đọc tiếp đoạn kinh này: “Này Ananda nếu Tỳ kheo trong khi quan sát như
vậy tuệ tri rằng: “Trong tâm ta có khởi lên tâm hành với xứ này hay xứ khác của
năm dục trưởng dưỡng…”, sự kiện là như vậy, Tỳ kheo tuệ tri như sau: “Dục ái
này đối với năm dục trưởng dưỡng đối với Ta chưa đoạn diệt được”. Ở đây vị ấy ý
thức rõ như vậy”.
Ở đoạn kinh
này những từ các bạn cần phải hiểu như: tâm hành xứ này, xứ khác và dục ái:
Tâm hành có
nghĩa là sự hoạt động của tâm.
Xứ này xứ
khác có nghĩa niệm này niệm khác.
Dục ái có
nghĩa là lòng yêu thương, trong dục ái có sự yêu thương của nam nữ.
Toàn nghĩa của
đoạn kinh này là: “Khi các bạn ở trong trạng thái tâm thanh thản, an lạc
và vô sự thì quan sát thân, thọ, tâm pháp của bạn thấy có niệm này hay niệm
khác của năm dục trưởng dưỡng khởi lên thì biết rằng tâm ái dục của các bạn
chưa đoạn diệt”. Khi biết rõ như vậy thì các bạn hãy tác ý đẩy lùi những niệm
ấy ra khỏi tâm, nếu các niệm ấy còn tới lui nhiều lần thì các bạn dùng chánh
tri kiến tư duy năm dục trưởng dưỡng theo pháp mà đức Phật đã dạy: “Các
sắc do mắt nhận thức khả ái, khả hỷ, khả lạc, khả hỷ khả ý liên hệ đến dục hấp
dẫn” thì phải diệt ngay tâm ái dục các bạn ạ! Các bạn không
được để trong tâm một phút giây nào khác, phải đoạn diệt tâm ái dục đó đi. Một
người tu theo Phật giáo mà còn tâm dục ái thì không thể nào gọi là tâm bất động
được. “Này Ananda, nếu Tỳ kheo trong khi quan sát như vậy, tuệ tri rằng:
“Trong tâm ta không có khởi lên tâm hành với xứ này hay xứ khác của năm dục trưởng
dưỡng...”. Sự kiện là như vậy, Tỳ kheo tuệ tri như sau: “Dục tham này đối với
năm dục trưởng dưỡng đối với ta đã được đoạn diệt”. Ở đây vị ấy ý thức rõ ràng
như vậy”.
Khi dục ái
còn là năm dục trưởng dưỡng còn, năm dục trưởng dưỡng diệt thì tâm dục ái diệt.
Tâm dục ái còn là do sự phòng hộ sáu căn không chặt. Chính là không giữ độc cư
trọn vẹn nên năm dục trưởng dưỡng tăng thịnh, vì thế an trú trong an trú không
trọn vẹn, nên sự hộ trì chân lí không trọn vẹn, thành ra sự tu hành Tứ Niệm Xứ
không có kết quả tốt tức là không sung mãn Tứ Niệm Xứ.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét