606-HÀNH PHÁP TỨ NIỆM XỨ/ 1
LỜI PHẬT
DẠY
“Này
Ananda, nếu Tỳ kheo an trú trong an trú này (bất động tâm), tâm vị ấy hướng đến
đi kinh hành, vị ấy đi kinh hành và nghĩ rằng: “Trong khi ta đang đi kinh hành,
thời tham và ưu, các ác bất thiện pháp không chảy vào”. Ở đây vị ấy ý thức rõ
ràng như vậy. Này Ananda, nếu Tỳ kheo an trú trong an trú này. Tâm vị ấy hướng
đến đứng lại, vị ấy đứng lại và nghĩ rằng: “Trong khi ta đang đứng lại thời
tham và ưu, các ác bất thiện pháp không có chảy vào. Ở đây vị ấy ý thức rõ ràng
như vậy?”.
(Kinh Trung
Bộ tập III trang 306, kinh Đại Không)
CHÚ
GIẢI
Muốn rõ
nghĩa của đoạn kinh này có những từ các bạn cần phải hiểu nghĩa cho rõ ràng
như: an trú trong an trú. Vậy an trú trong an trú này có nghĩa
là gì?
An trú trong
an trú có nghĩa là tâm bất động trước các ác pháp và các cảm thọ, nó còn có
nghĩa là không tánh. Không tánh là tâm thanh thản an lạc và vô sự, là đạo đức
nhân bản - nhân quả, sống không làm khổ mình, khổ người.
Cho nên, khi
ở trong trạng thái này đang đi kinh hành biết mình đang đi kinh hành thì không
thấy có niệm nào khởi lên, nếu có niệm nào khởi lên thì sự an trú ấy không còn
là an trú trong an trú nữa, đó là niệm ác, còn niệm thiện khởi thành một dòng
suy tư ly tham đoạn diệt ác pháp, dòng suy tư ấy khiến cho các bạn đang an
trú lại an trú nhiều hơn. Vì thế dòng suy tư ấy các bạn không được tác ý
diệt nó, vì diệt nó khiến cho tri kiến giải thoát của bạn bị diệt mất. Tri kiến
giải thoát của bạn bị diệt mất là một điều bất lợi cho đường tu tập của các bạn,
vì tu tập như vậy các bạn đang ức chế tâm để tâm rơi vào an trú trong không tưởng.
Không tưởng tức là tâm không vọng tưởng. Tâm không vọng tưởng là tâm không
niệm thiện niệm ác. Đó là các bạn đã tu sai pháp lạc vào thiền Đại Thừa, thiền
Đông Độ và thiền Minh Sát Tuệ, không còn tu tập pháp môn Tứ Niệm Xứ được nữa.
Các bạn an
trú trong an trú (bất động tâm) thì những dòng suy tầm ác phải đoạn dứt bằng
pháp như lý tác ý, còn những dòng suy tầm thiện thì không được diệt mà hãy tăng
trưởng như trong pháp môn Tứ Chánh Cần đã dạy: “Ngăn ác diệt ác
pháp, sinh thiện tăng trưởng thiện pháp”. Cho nên, an trú trong an
trú tức là trong tâm thanh thản an lạc và vô sự, các bạn nên phân biệt rõ ràng
những niệm khởi trong tâm của các bạn không phải toàn bộ là vọng tưởng hết. Nhất
khi tâm các bạn hướng đến đứng lại thì các bạn đứng lại, trong khi đứng lại các
bạn cũng phải biết rõ ràng khi đứng lại không có một niệm nào tham, sân, si khởi
lên trong khi đứng lại. Đó là các bạn đang an trú trong an trú.
Như vậy, các
bạn biết đức Phật đã nhắc nhở và chỉ dạy rõ ràng khi đi biết rõ mình đi nhưng
phải an trú trong tâm thanh thản, an lạc và vô sự, khi ở trong trạng thái an
trú ấy ý thức phải biết rõ không có một niệm nào khởi vào và như vậy mới thật
là an trú trong an trú.
Khi đang an
trú như vậy tâm các bạn hướng đến đứng thì liền đứng lại, chứ không phải khi
tâm hướng đến đứng lại mà không đứng lại vẫn tiếp tục đi kinh hành là các bạn
đã tu sai pháp môn Tứ Niệm Xứ như kinh đã dạy ở trên, vì tâm hướng đến đứng thì
các bạn nên đứng lại chứ không phải hướng đứng lại mà các bạn cho đó là niệm vọng
tưởng, cho đó là niệm vọng tưởng là các bạn tu sai đấy! Hướng tâm không phải
là vọng tưởng xin các bạn lưu ý. Đây là lời Phật dạy, các bạn hãy đọc đoạn
kinh này thì rõ: “Trong khi Ta đang đi kinh hành thời tham ưu và các bất
thiện pháp không chảy vào, ở đây vị ấy ý thức rõ như vậy. Này Ananda nếu Tỳ
kheo an trú trong an trú này tâm vị ấy hướng đến đứng lại vị ấy đứng lại và
nghĩ rằng: trong khi ta đang đứng lại thời tham ưu và các pháp bất thiện không
chảy vào”. Các bạn có nghe rõ lời dạy này chăng?
Khi các bạn
đang đứng lại ý thức các bạn biết rất rõ là các bạn đang đứng lại và đứng lại với
tâm an trú thanh thản, an lạc và vô sự (an trú trong an trú) thì tâm các bạn hướng
đến ngồi, các bạn liền ngồi xuống nhưng ý thức của các bạn biết rất rõ ràng
hành động ngồi mà không có một niệm tham ưu hay các ác pháp nào xen vào trong
khi các bạn đang ngồi. Ngồi mà vẫn thấy tâm thanh thản, an lạc và vô sự: “Này
Ananda, nếu trong khi tỳ kheo ấy an trú trong sự an trú này, tâm vị ấy hướng đến
ngồi, vị ấy ngồi và nghĩ rằng: “Trong khi ta đang ngồi, tham ưu và các bất thiện
pháp không có chảy vào”.
Đây các bạn
có nghe rõ đức Phật dạy cách thức tu tập Tứ Niệm Xứ này không? Hay các bạn cho
rằng hướng tâm là vọng tưởng như kinh sách Đại thừa và Thiền Đông Độ. Vọng tưởng
là niệm gì? Các bạn có biết không?
Các bạn đừng
lầm tưởng tất cả niệm khởi ra trong tâm bạn là vọng tưởng hết. Không phải
đâu các bạn ạ! Các bạn đã cho những niệm là vọng tưởng là các bạn đã lầm lớn.
Các bạn hãy lắng nghe đức Phật dạy: “Trong khi Ta đang ngồi tham, ưu
và các bất thiện pháp không có chảy vào”, các bạn có hiểu câu này
không?
Tham có
nghĩa là tâm tham muốn của các bạn tự khởi lên.
Ưu là sự phiền
não, đau khổ tự khởi lên tức là các bất thiện pháp, nó là những ác pháp làm cho
thân tâm của các bạn bất an, như thân đau nhức, mỏi mệt, nóng rát, tâm lo lắng,
sợ hãi, buồn rầu và thương nhớ v.v..
Chảy vào còn
nghĩa là tự khởi lên, những pháp này gọi là vọng tưởng. Còn khi các bạn hướng
tâm tác ý thì không phải vọng tưởng. Các bạn nhớ kỹ những điều này
nhé! Đây là Phật dạy: “Này Ananda, nếu trong khi Tỳ kheo ấy an trú
trong sự an trú này, tâm vị ấy hướng đến ngồi, vị ấy ngồi và nghĩ rằng: “Trong
khi ta đang ngồi, tham và ưu các bất thiện pháp không có chảy vào. Ở
đây vị ấy ý thức rõ ràng như vậy”.
Khi các bạn
đang ngồi tu tập an trú trong sự an trú này, tức là các bạn giữ gìn tâm thanh
thản, an lạc và vô sự, lúc bấy giờ tâm các bạn muốn nằm thì các bạn liền đi nằm
và nghĩ rằng: “Tâm các bạn rất tỉnh giác trong trạng thái thanh thản,
an lạc và vô sự, không có một sự ưu phiền nào hay một ác pháp nào tác động thân
tâm các bạn”. Và lúc bấy giờ các bạn cũng xem xét thấy rằng tâm các bạn
không có hôn trầm, thùy miên và vô ký. Cho nên, các bạn nằm xuống với tâm tỉnh
giác an lạc, thanh thản và vô sự tức là các bạn tu tập đúng pháp, dù đang nằm
nhưng vẫn an trú trong sự an trú.
Trong khi
đang tu tập an trú trong sự an trú của tâm thanh thản an lạc và vô sự trong tư
thế đang nằm các bạn ý thức rất rõ ràng như vậy, tâm của các bạn hướng đến độc
thoại: “Nói chuyện đời, chuyện thiên hạ, chuyện bạn bè, chuyện tình tứ
trai gái, chuyện vua quan, chuyện trộm cướp, chuyện giàu sang, danh lợi, chuyện
tôn giáo này tôn giáo khác, chuyện bùa chú, chuyện bệnh tật v.v..”, những
độc thoại như vậy khởi ra trong tâm của các bạn thì các bạn tác ý đình chỉ nó
ngay liền. Vì tâm độc thoại như vậy là các bạn tu tập không đúng pháp môn
Tứ Niệm Xứ. Những độc thoại này được xem nó là vọng tưởng.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét