598- TỨ NIỆM XỨ
(30:30) Tu
sinh: Thầy nói rõ về Tứ Niệm Xứ thêm chút nữa. Hổm nay cô Giác Minh.. xin
Thầy nói rõ thêm một chút về Tứ Niệm Xứ
Trưởng
lão: Bây giờ, Thầy
nói về cái cách thức để mà tu Tứ - Niệm - Xứ. Tứ Niệm Xứ mà tu ở trên Tứ - Niệm
- Xứ, chứ không phải là Tứ Niệm Xứ mà tu ở trên cái các pháp khác. Thí dụ như Tứ
Chánh Cần cũng tu trên Tứ - Niệm - Xứ chứ không phải Tứ Chánh Cần mà tu ngoài Tứ
- Niệm - Xứ. Cho nên thí dụ một người cư sĩ, người ta mới tu, người ta sống
chung đụng với mọi người thì luôn luôn có mọi pháp nó sẽ tác động vào Tứ - Niệm
- Xứ của họ, nó tác động vào thân - thọ - tâm - pháp của cái người đó. Cho nên
cái người đó mới đặt Pháp Tứ - Niệm - Xứ trên thân-thọ của họ vì vậy mà họ ngăn
ác, diệt ác. Gọi là họ tu Tứ Chánh Cần trên Tứ - Niệm - Xứ.
(31:24) Còn
bây giờ các con là một cái người đã tu, vào trong thất ngồi sống độc cư một
mình rồi thì các pháp ác ở bên ngoài không tác động được, nó không có xâm chiếm
được, nó làm cho mình thấy thoải mái dễ chịu, nó không bị các pháp nó làm cho
mình khổ. Nó hoàn toàn, mình cách ly được cái thế gian, cho nên mình mới tu Tứ
Niệm Xứ trên Tứ - Niệm - Xứ.
Bởi vì cái
Pháp Tứ Niệm Xứ là cái pháp của Phật, mình lấy cái pháp của Phật mình mới đặt
lên Tứ - Niệm - Xứ của mình. Tứ - Niệm - Xứ là thân - thọ - tâm - pháp của
mình. Các con hiểu không, chứ đâu có phải, là thân - thọ - tâm - pháp Tứ - Niệm
- Xứ rồi mình tu Tứ Niệm Xứ. Thì rõ ràng có Pháp Tứ Niệm Xứ trên Tứ - Niệm - Xứ.
Còn cái kia, pháp Tứ Chánh Cần ngăn ác diệt ác, sanh thiện tăng trưởng thiện
trên Tứ - Niệm - Xứ. Các con thấy không? Thấy rõ không?
Bởi vì mình
tu cho cái gì? Tu cho giải thoát, cho cái Tứ - Niệm - Xứ phải không? Giải thoát
cho Tứ - Niệm - Xứ thì phải tu trên đó chứ sao? Tứ - Niệm - Xứ là bốn cái nơi để
mà chúng ta tu tập chứ không phải để niệm. Nhưng mà chữ "niệm" là
danh từ của những nhà học giả, người ta dịch ra Niệm, đó là sai. Nó là niệm tức
là nơi chốn, chứ không phải niệm để mà niệm, Niệm để mà ức niệm, để mà nhớ hồi
tưởng thì không phải. Niệm là ở đây ta hiểu cái nghĩa nơi chốn, bốn cái chỗ, bốn
cái chỗ chứ không phải…Cho nên Tứ - Niệm - Xứ là bốn cái chỗ để tu. Nhưng mà
cái pháp của Phật dạy bốn chỗ, bây giờ trong pháp dạy: Thân - Thọ - Tâm - Pháp.
Cái pháp nó dạy: Cái thân như thế nào? Quán thân sao? Quán thọ sao? Quán pháp
sao? Quán tâm thế nào? Thì ở trong cái bài Tứ - Niệm - Xứ thì đức Phật dạy
chúng ta đó là cái Pháp Tứ Niệm Xứ. Còn bây giờ trên Tứ - Niệm - Xứ để mà tu
cái Pháp Tứ Niệm Xứ. Đó thì nó khác.
(33:07) Bây
giờ, chúng ta đã học thuộc cái Pháp Tứ Niệm Xứ rồi. Bây giờ, chúng ta mới áp dụng
cái Pháp Tứ Niệm Xứ trên cái Thân - Thọ - Tâm - Pháp của chúng ta. Thì trong
cái Pháp Tứ Niệm Xứ thì Phật dạy chúng ta có tu Định Niệm Hơi Thở, có Thân Hành
Niệm, có Quán niệm hơi thở, phải không? Rõ ràng. Bởi vì đức Phật dạy mình biết
hơi thở ra, biết hơi thở vô thì trong Tứ Niệm Xứ đã có dạy hành động đó rồi.
Trên Tứ - Niệm - Xứ thì có dạy Thân Hành Niệm rồi, cái Pháp Tứ Niệm Xứ đã có dạy
các pháp môn đó tu rồi. Vậy thì những cái pháp đó để tu Tỉnh thức. Như hồi nãy
Thầy nói mình tu để Tỉnh thức, để Tỉnh thức rồi mới áp dụng trên cái Tứ - Niệm
- Xứ của chúng ta mới được. Cho nên cái Pháp Tứ Niệm Xứ nó khác, nó không giống
Tứ - Niệm - Xứ trên thân của chúng ta, phải không? Cái Pháp Tứ Niệm Xứ là phải
tập: cái hơi thở nè, phải tập đi kinh hành nè, phải ngồi nè, phải tác ý nè, phải
Như Lý Tác Ý nè, rồi phải ra lệnh như thế này, như thế nọ thế khác. Đó là cái
Pháp Tứ Niệm Xứ. Quán bất tịnh nè, rồi quán xương trắng nè, rồi quán thực phẩm
bất tịnh nè. Tất cả những cái quán đó đều ở Pháp Tứ Niệm Xứ hết.
Cho nên khi
mà đọc Pháp Tứ Niệm Xứ thì chúng ta tùm lum, không biết đâu mà tu. Mà chúng ta
cứ lấy cái Pháp Tứ Niệm Xứ mà tu Pháp Tứ Niệm Xứ thì không biết được. Hầu hết
là các học giả đều lấy Pháp Tứ Niệm Xứ mà tu trên Pháp Tứ Niệm Xứ. Mà, tu trên
Pháp Tứ Niệm Xứ chứ không phải tu ở trên Tứ - Niệm - Xứ của chúng ta, thành ra
nó trật hết rồi. Tu ở ngoài không, tu ở ngoài, cứ lấy cái pháp tu cái pháp ở
ngoài chứ không phải tu trong này.
(34:38) Ờ!
Cái pháp để dạy cho mình hiểu để mình áp dụng vào từng cái Tứ - Niệm - Xứ của
mình. Phải không các con? Cho nên vì vậy mình mới khắc phục tham ưu. Chứ còn Tứ
Niệm Xứ kia mình quán tùm lum vậy chứ nó không khắc phục tham ưu trên Tứ - Niệm
- Xứ này. Thì như vậy, mình tu rốt cuộc có giải thoát không? Cho nên ông sư
nào, ông Thầy nào cũng không giải thoát mà nói Tứ Niệm Xứ rất hay. Bởi vì nói
cái Pháp Tứ Niệm Xứ trên cái Pháp Tứ Niệm Xứ, chứ không phải Tứ - Niệm - Xứ, mà
trên sự áp dụng cho Tứ - Niệm - Xứ của Thân - Thọ - Tâm - Pháp của chúng ta, phải
không? Các con thấy không? Cho nên nhà học giả giảng thì nói giảng thì nghe có
lý nhưng mà cái lý mà đúng trong kinh sách nữa, bởi vì đó là pháp trong kinh
sách mà. Pháp Tứ Niệm Xứ, chứ đâu phải là Tứ - Niệm - Xứ của kinh sách ở trong
thân của chúng ta đâu. Nhưng mà khi học để mà thông suốt được cái pháp, bây giờ
chúng ta mới tùy theo pháp đó mà chúng ta sống ở trên Thân - Thọ - Tâm - Pháp
chúng ta để mà khắc phục tham ưu, phải không? Cho nên trên pháp quán pháp mà.
Trên Tứ - Niệm - Xứ đó mà quán cái pháp Tứ - Niệm - Xứ của chúng ta để khắc phục
tham ưu. Vì vậy thì trước tiên trên pháp Tứ - Niệm - Xứ thì chúng ta phải tu
cái gì trước?
À bây giờ
chúng ta phải tu Tứ Chánh Cần, nó áp dụng Tứ Chánh Cần ngăn ác, diệt ác. Rồi
trên Pháp Tứ Niệm Xứ, ở cái Pháp Tứ Niệm Xứ dạy chúng ta Tỉnh thức, tỉnh giác
đó. Thì bây giờ chúng ta tu Tỉnh giác, mà Tỉnh giác thì tu ở trên pháp Tứ Niệm
Xứ chứ đâu phải Tỉnh giác ở trong cái thân chúng ta đâu, phải không? Nhưng mà tập
Tỉnh thức ngay cả cái Tâm của chúng ta đi, để rồi lấy sự Tỉnh thức đó mà áp dụng
trên Tứ - Niệm - Xứ mới khắc phục tham ưu mới được.
(36:05) Tu
sinh: Bữa hôm Thầy dạy cái Niệm Xứ mà cái pháp hành hay quá Thầy! Thầy dạy
đêm thanh vắng đó, rồi cái quán thân trước đó Thầy. Bữa Thầy nói cho cô Giác
Minh, cái đó hay quá. Con thì hiểu rồi, nghe rồi. Quá hay!
Trưởng
lão: Trên cái đó là
giai đoạn của người tu Tứ Niệm Xứ trên Tứ - Niệm - Xứ. Nghĩa là cái thời gian
mà Thầy dạy các con đó, cái pháp Tứ Niệm Xứ mà để tu Tứ - Niệm - Xứ là sau khi
các con phải tập Tỉnh thức, các con có đủ sức Tỉnh thức rồi. Nghĩa là từ cái đi
kinh hành, từ cái hít thở, các con phải tập nó không bao giờ nó có cái niệm gì
khác. Cái Tâm của các con nó coi như là nó ly hết cái phần thô của ác pháp và của
dục, nó tới cái vi tế rồi. Cho nên lúc bây giờ các con tu Tứ - Niệm - Xứ là con
quét vi tế ở trên Tứ - Niệm - Xứ chứ không còn cái thô ở trên Tứ - Niệm - Xứ nữa.
Cho nên tới chừng đó các con đủ thoải mái dễ chịu nhẹ nhàng lắm. Nó không còn nặng
nhọc, nó không còn đứng lên ngồi xuống mà đi kinh hành như vậy đâu. Nó không
còn mà đi tới đi lui như vậy nữa đâu. Các con ngồi ở trong thất như thế này,
các con quán trên bốn chỗ thân, thọ, tâm, pháp, quán từ đầu tới chân của các
con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét