391- 2- CÁCH THỨC TU TỤ ĐIỂM
(03:29) Hỏi: “Để
xây dựng một tụ điểm với hơi thở hai mươi giây là vừa với sức của con, một ngày
con tu bốn lần, mỗi lần cách xa hai giờ, nếu con tu thuần thục thì con có thể
tăng số lần lên được không thưa Thầy?”
Đây là cách
thức tu tụ điểm. Trên bước đường tu tập thì chúng ta phải tu tập cái phần tụ điểm,
tức là chúng ta phải có một cái phần để sáu cái thức, tức là nhãn, nhĩ, tỉ, thiệt,
thân và ý thức của chúng ta, sau này nó sẽ nằm chặt ở trên cái tụ điểm đó mà nó
không di chuyển qua lại.
Cho nên
chúng ta phải dành ra, khi mà ổn định hơi thở xong rồi, thì chúng ta phải dành
ra cái thời gian mà tập tu cái tụ điểm, để làm cho một cái chỗ mà tâm chúng ta
phải bám chặt vào cái chỗ đó, do vì vậy đó mà chúng ta không mất cái chỗ nằm để
mà chúng ta nhập định.
Mà Thầy đã
giảng rồi, đó là một cái tựa điểm để mà chúng ta làm những cái việc vĩ đại sau
này. Bởi vì nằm ở trên đó thì nó mới gọi là định, mà không có nằm được ở một chỗ
như vậy thì nó không định.
Cho nên cô
này cổ cũng hiểu được cái lời dạy của Thầy, cô cũng không có bỏ sót, cho nên cô
tu tập cái tụ điểm. Mà cái hơi thở của cô thì hai mươi giây. Nhưng ở đây cô có
ghi, nói cho Thầy, mà không rõ là cô sẽ tu một hơi thở hai mươi giây trong bốn
lần đó mà mỗi lần chỉ một hơi thở, hay hoặc là mấy hơi thở thì cô không có ghi
rõ.
Cho nên ở
đây thay vì cô sẽ tu một hơi thở đó rồi cô nghỉ, rồi đến cái thời khác cô tu một
lần nữa của một hơi thở, thì đây là cái giai đoạn đầu tiên.
Còn cái giai
đoạn kế thứ hai, thì cô thở một hơi thở hai mươi giây, thì cô tiếp tục cô nghỉ
khoảng một phút rồi cô lại thở hai mươi giây lại một lần nữa, để tạo thành tụ
điểm. Như vậy cô sẽ tu trong khoảng bốn lần hay là năm lần rồi cô xả nghỉ, đó
là kể như là một thời tu tụ điểm. Và cứ như vậy mà tăng cái hơi thở lên.
Thí dụ bây
giờ mình tu một hơi thở, thì sau đó mình tăng dần lên năm hơi thở, mà từ năm đến
mười hơi thở là tối đa chứ không được tăng lên nữa. Mà chỉ độ một hơi thở mà tụ
điểm đã tạo được, thì chúng ta cũng không cần phải tăng lên tới năm, mười hơi
thở nữa.
Khi nào mà
chúng ta gom tâm thì chúng ta thấy rằng cái tâm chúng ta nó bám chặt vào cái chỗ
hơi thở xuất phát thở ra, thở vô, thì biết là cái tâm nó không di chuyển thì
chúng ta không cần tu tiếp nữa, mà chúng ta xả cái hơi thở đó đi, tiếp tục tu
cái khác. Đó là cách thức tu về cái tụ điểm.
Còn nếu mà
nó chưa bám chặt thì chúng ta tăng lên hai hơi thở, ba hơi thở, bốn hơi thở cho
đến mười hơi thở, tối đa là mười hơi thở chứ không được hơn mười hơi thở. Đó
thì như vậy là mười hơi thở là chúng ta cũng đã tạo được cái tụ điểm rồi.
Đáp: “Không
cần phải tăng lên, chỉ khi nào tâm con bám chặt vào tụ điểm thì con không cần
thở hai mươi giây nữa, mà thở lại bốn giây bình thường để tu tập Định Niệm Hơi
Thở mà tâm không thay đổi vị trí.”
Lúc bấy giờ
mình trở về bốn giây, mình thấy có cái tụ điểm rồi, tâm nó thường bám rồi, nó
không có còn có chạy qua chạy lại nữa, thì do đó mình trở về hơi thở bình thường
bốn giây, và mình lại tập Định Niệm Hơi Thở để cho mình quán mình xả ly, ly
tham, ly sân, ly si ra khỏi cái tâm của mình.
Đó mục đích
là mình làm sao mà ly dục ly ác pháp, làm sao mà diệt ngã xả tâm, đó là cái mục
đích của mình, chớ không phải là loanh quanh ở trong cái hơi thở không. Đó là
chính mình tập để ổn định và để có tụ điểm, để rồi mình trở về với Định Niệm
Hơi Thở mà mình hướng tâm, để mà nó ly tham, ly sân ra hết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét