390- 1- TẬP ỔN ĐỊNH HƠI THỞ
(Tiếp
theo Pháp hành 34)
(0:00) Định
Niệm Hơi Thở thì luôn luôn nó câu hữu với những cái định khác, cái pháp khác để
cho nó đạt cái mục đích. Thí dụ như cái Định Niệm Hơi Thở vốn mục đích để đi
giúp cho chúng ta nương vào cái sức tỉnh của hơi thở đó để mà chúng ta ly dục
ly ác pháp, hay là chúng ta muốn tịnh chỉ một cái gì đó thì chúng ta nương vào
hơi thở.
Cho nên khi
mà bước qua cái Định Niệm Hơi Thở thì chúng ta không có còn đếm hơi thở nữa, mà
chúng ta lại dùng pháp hướng kèm theo nó. Pháp hướng đó nhằm cái mục đích để
làm gì?
Thí dụ như
mình tu cái Định Niệm Hơi Thở, thí dụ, mình “Quán vô thường, hít vô tôi biết
tôi hít vô, quán vô thường thở ra tôi biết tôi thở ra”, đó là mình kết
hợp với Định Vô Lậu, dùng cái pháp Vô Lậu để quán vô thường các pháp, và đồng
thời mình dùng pháp hướng đó mà mình nhắc với cái hơi thở, làm cho cái tâm mình
nó vừa tỉnh trong hơi thở mà nó vừa có sự xả ly. Nó làm cho ly tham, ly sân và
ly si.
(01:06) Cho
nên khi mà bước sang qua cái Định Niệm Hơi Thở thì chúng ta không có còn dùng
nó là sổ tức hay đếm nữa, mà chúng ta chỉ dùng cái pháp hướng kèm theo năm ba
hơi thở hay mười hơi thở thì chúng ta cho một câu pháp hướng, để nhắc cái tâm
mình, để ly cái tâm tham, tâm sân và tâm si của mình.
Hay hoặc là
mình có một cái tâm trạng nào đó thương nhớ, hay hoặc là mình có một cái thọ
nào đó làm cho cái thân mình khổ, đang bệnh tật, tâm mình nó dao động, cho nên
vì vậy mình cũng nương cái hơi thở mình nhắc: “Cái thọ hãy đi đi, hít
vô tôi biết tôi hít vô. Cái thọ hãy đi đi, thở ra tôi biết tôi thở ra!”
Đó thì như vậy
là mình vừa nương hơi thở để tập tỉnh thức, mà cũng vừa cái nương hơi thở đó để
mà xả ly cái nỗi khổ ở trên thân, thọ, tâm, pháp của mình. Tu như vậy mình kết
hợp nó làm cho tâm mình không dao động, vì vậy mà trước cái thọ mà mình rất là
bình tĩnh. Do đó cái thọ nó sẽ lui dần nó không làm cho mình không khổ đau nữa.
Cho nên tu
theo đạo Phật chúng ta thấy có kết quả. Và cái kết quả giải thoát trước cái thọ,
trước mọi cái sự việc làm cho chúng ta bất an, bất toại nguyện, nhưng chúng ta
dùng pháp Định Niệm Hơi Thở câu hữu với Định Vô Lậu thì chúng ta sẽ thấy tâm
mình được an liền, nó không còn khổ nữa.
Như bây giờ
mình đang bị cảm, nhức đầu nó khó chịu, do đó thì mình ngồi lại mình nương hơi
thở mình nhắc: “Thọ nhức đầu này phải đi, hít vô tôi biết tôi hít vô. Cái thọ
nhức đầu này phải đi, tôi thở ra tôi biết tôi thở ra”. Mình nương hơi
thở đi ra mình biết cái thọ nó đi ra, nó không còn ở trong thân mình nữa, đó là
gọi là câu hữu.
Cho nên ở
đây cô này nhận được cái lời dạy của Thầy rất rõ, cho nên cô biết sắp xếp cái
chỗ tu, bắt đầu tu tập ổn định.
Còn ngay bây
giờ nếu các con mới vô tu tập, thuở giờ chưa tập ổn định, thí vụ như: “Quán
vô thường, tôi hít vô tôi biết tôi hít vô, quán vô thường tôi thở ra tôi biết
tôi thở ra!”, thì như vậy là rõ ràng là mình chưa có ổn định hơi thở.
Còn cô này
cô biết ổn định hơi thở rồi cô mới áp dụng Định Niệm Hơi Thở. Đó thì như vậy nó
mới đi từng cái bước tu tập, nó mới có cái sự kết quả cụ thể.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét