361- 5- CÁCH KHẮC PHỤC TÂM SỢ HÃI
(18:18) Hỏi: “Phá
tâm sợ hãi con phải tu pháp hướng như thế nào?”
Đáp: “Muốn phá tâm sợ hãi thì
mình phải biết rõ sợ hãi cái gì?”
Bây giờ mình
sợ cái gì? Mình sợ rắn nè hay hoặc là sợ chuột nè, sợ con vật gì hay hoặc là sợ
cái gì? Thì khi đó mình mới đặt cái pháp hướng đó đúng cái chỗ cái tâm sợ đó,
mình mới hướng tâm mình nhắc nó, rồi trong khi đó đó, mình mới thử thách.
Thí dụ như
mình sợ rắn, thấy con rắn là mình quá sợ, không dám đụng tới nó, không dám lại
gần. Thì bắt đầu để một thời gian mình tu tập, mình hướng tâm: “Không
có sợ rắn nữa, từ đây cái tâm không có sợ rắn nữa!” nhắc nó.
Như vậy là
tu trong một tháng, hai tháng, ba tháng, sau đó mình đi kiếm rắn mình rờ thử
coi mình có sợ nó không? Nếu mà sợ thì mình hướng nữa, mình nhắc nữa: “Đừng
có sợ hãi, con rắn nó cắn chết bỏ! Cái thân này do cái chỗ mình sợ con rắn cắn
mình chết bỏ cái thân, là mình tiếc cái thân, đây còn chấp cái ngã! Vì vậy mà rờ
đại thử coi, nó có cắn chết bỏ!”
Do đó mình
làm gan mình rờ, cái bắt đầu nó hết sợ. Từ sau này mà rắn mà quấn cùng mình
cũng không sợ nữa chớ đừng nói chuyện rờ nó. Đó là cách thức mà chúng ta…
Bây giờ mình
sợ ma, thì mình ra gò mả. đồng mả mình ở thử coi một vài ngày coi có ma nào mà
lại ăn thịt mình không? Thật sự ra nhân quả làm sao có con ma nào? Hoặc là mình
nói sợ cọp, thì vô rừng ở một mình mình coi cọp nó có ăn mình không? Nếu nó có
ăn thì chết bỏ đi! Thì do đó nó hết sợ hãi.
Cho nên bây
giờ từ lâu tới giờ, con ở sống trong nhà có nhiều người, con không sợ hãi. Bây
giờ mình mình ở, sống ở một cái thất riêng thấy vắng vẻ, nó hoang vu quá, nó sợ
quá. Do đó: “Chết bỏ! Nhất định cho mày chết bỏ đi, tao chẳng có sợ
đâu! Tao nhốt mày ở đây cho ma nó vô nó ăn mày cho rồi!”
Thì do đó
mình nhắc cái tâm mình, cái nghị lực của mình nó kiên cường lên nó không sợ nữa,
chừng đó mình ở một mình ở trong rừng sâu nó không sợ nào hết.
Đó cho nên
do cái sự cương quyết, cái sự mạnh mẽ của cái người mà tự lực, thì bắt đầu
không có còn sợ hãi nữa. Đó vì vậy chúng ta vừa đặt pháp, rồi vừa phải trực tiếp
sống ở trong cái cảnh đó thì nó phá luôn cả cái sợ hãi.
Thầy nói các
con cứ thực tập đi coi thử coi! Một mình Thầy ở trên Hòn Sơn, Thầy ở trong cái
hang Hòn Sơn mà lên cái đỉnh Ma Thiên Lãnh trên đỉnh Hòn Sơn, mới đầu thì nó
cũng sợ chớ đâu phải không sợ, nhưng mà cái tâm gan dạ mình chết bỏ nhất định: “Đã
đi tu rồi còn sợ chết cái gì? Ham sống sao? Ham sống đi tu làm gì? Đi ra đời
đi, đừng có ở đây tu! Mà đã tu thì không có sợ gì hết! Bây giờ cọp ăn cũng
không sợ, cái gì rắn cắn cắn chết bỏ, nhất định không sợ đau, sợ đớn!”
Do đó bây giờ
ngủ một mình mình cứ nghe nó an giấc, ngủ lại còn ngon, một mình là còn ngủ
ngon nữa, còn không sợ nữa, mà còn thích thú ở một mình nữa! Từ đó cái nó hết sợ
hãi rồi bắt đầu ở rừng, ở núi, ở gì cũng được hết.
Đó mình phải
có sự cân nhắc, mình phải có sự hướng tâm mình nhắc cái tâm của mình, nó sẽ hết
sợ.
Đồng thời
thì mình phải dùng những cái pháp tu tập ở trên cái Tứ Niệm Xứ, rồi mình sẽ
quán và khắc phục cái tâm sợ hãi của mình thì nó sẽ hết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét