Thứ Sáu, 16 tháng 2, 2024

358- 2- CHẶT ĐỨT THẤT KIẾT SỬ VÀ NGŨ TRIỀN CÁI NHỜ TỨ CHÁNH CẦN

 

358- 2- CHẶT ĐỨT THẤT KIẾT SỬ VÀ NGŨ TRIỀN CÁI NHỜ TỨ CHÁNH CẦN

(4:35) Bây giờ hỏi Thầy:

“Thầy dạy rằng hãy chặt đứt, rứt bỏ loài kiết sử độc ác, phá hết Ngũ Triền Cái như thế nào?”

Đáp: “Muốn chặt đứt Thất Kiết Sử và Ngũ Triền Cái thì nên tu tập Tứ Chánh Cần.”

Các con mà muốn mà cho cái tham, sân, si, mạn, nghi cho nó ly dứt, cho nó đoạn dứt, và cái Ngũ Triền Cái cho nó đoạn dứt, cái Thất Kiết Sử cho đoạn dứt, thì các con phải tu Tứ Chánh Cần.

Thì trong pháp Tứ Chánh Cần không phải là cái tên, xin nhắc lại, ở đây thì có một số người mới nghe thì tưởng là pháp Tứ Chánh Cần là tu pháp Tứ Chánh Cần. Sự thật ra cái danh từ tu pháp Tứ Chánh Cần, chớ nó có những cái pháp khác đặt trên Tứ Chánh Cần, mà Tứ Chánh Cần thì đặt ở trên Tứ Niệm Xứ mà tu tập. Tại sao mà đặt kỳ vậy?

Cho nên người mà đã học với Thầy thì họ thấy không kỳ, nhưng mà những người mới nghe thì lạ lùng. Tại sao pháp Tứ Niệm Xứ thì tu Tứ Niệm Xứ, Tứ Chánh Cần, Tứ Niệm Xứ rồi tu Tứ Niệm Xứ. Tại sao mà còn đặt Tứ Chánh Cần lên Tứ Niệm Xứ?

Bởi vì ngoài cái thân, thọ, tâm, pháp này thì không có cái chỗ nào đặt để mà tu cho nó thanh tịnh. Bởi vì thân, thọ, tâm, pháp - Tứ Niệm Xứ này là bốn cái chỗ nó đang ô nhiễm. Cho nên nó đang nhiễm những cái ác pháp, từ đó phải đặt cái Tứ Chánh Cần lên, để mà ngăn chặn ác pháp không cho các ác pháp sanh và sinh khởi thiện pháp, và tăng trưởng thiện pháp, đó là gọi Tứ Chánh Cần.

Như vậy Tứ Chánh Cần là cái tên ngăn chặn mà chưa có cái pháp ngăn chặn. Ở đây chúng ta biết tu làm sao mà Tứ Chánh Cần, ngăn chặn là làm sao? Mà đoạn dứt nó làm sao? Chúng ta chưa biết. Cho nên chúng ta có những cái pháp ngăn chặn và những cái pháp đoạn dứt cái ác pháp, để cho cái thiện pháp nó tăng trưởng, nó sanh khởi lên.

Đó thì các thầy mà đã học rồi thì biết rất rõ Tứ Chánh Cần, còn các thầy mà chưa học thì nghe đến đây không biết tu Tứ Chánh Cần như thế nào, thì Thầy xin nhắc sơ lại để cho biết cách thức tu Tứ Chánh Cần.

“Muốn ngăn chặn các ác pháp…​”

Nghĩa là Đức Phật dạy mà, các ác pháp chưa sanh không cho sanh, thì cách thức không cho sanh thì phải tu cái pháp nào? Nhưng Phật không nói.

Nhưng mà cái người mà tu theo đạo Phật thì người ta biết được các pháp đó là ngăn chặn được cái ác pháp không có cho sanh, như vậy là chúng ta tu cái pháp nào mà nó ngăn chặn không sanh? Vì vậy bây giờ chúng ta phải nghĩ ngay rằng cái ác pháp là cái pháp nào ác mà cái pháp nào thiện nè.

(7:07) Thì trong Thập Thiện thì nó có mười cái điều thiện, thì chắc nói về Thập Thiện thì ai cũng biết. Mà ngược lại cái Thập Thiện đó là thập ác. Phải không? Chớ không phải là cái thiện ở ngoài mà đem vào cái chỗ đó được, đây là thiện của Tứ Chánh Cần mà! Cho nên cái Thập thiện và cái thập ác là nó ở chỗ này.

Cho nên trong Thập thiện thì chúng ta nhớ, nếu mà không tham, không sân, không si là thiện, mà có tham, có sân si là ác chớ gì? Vậy thì cái pháp nào mà có tham, sân, si là cái pháp đó ác. Đây Thầy nói thuộc về cái ý có ba cái ác. còn những cái ác của thân, cái ác của khẩu thì thầy không nói nhưng mà nó cũng sẽ nằm trong đó. Đó thì quý thầy thấy rất rõ.

Cho nên trên cái bước đường tu tập thì quý thầy thấy cái Tứ Chánh Cần chúng ta phải dùng cái định nào?

Bây giờ cái Định Chánh Niệm Tỉnh Giác nè, chúng ta đi kinh hành biết chúng ta đi kinh hành nè, thì ác pháp có xen vô trong đầu của quý thầy không? Có khởi niệm thương, niệm ghét trong đó không?

Niệm thương, niệm ghét đó là tham chứ gì, tham ái chứ gì, nó làm khổ cho các vị tức là ác chứ gì? Cho nên từ đó nó không xen vô được. Cho nên mình đi mình biết mình đi mà, còn có cái tạp niệm thì nó chưa phải là tỉnh giác. Đó là cái pháp ngăn chặn không có cho ác pháp sanh.

Đến cái pháp Định Niệm Hơi Thở nè. Các thầy ngồi lại nè, ngồi xếp bằng hay hoặc ngồi trên ghế nè, hít thở “hơi thở ra biết ra, hơi thở vô biết vô”, mà khoảng một phút thì nó không ác pháp thì chúng ta đã thành tựu được một phút không ác pháp, ngăn chặn không ác pháp.

Bây giờ lỡ nó có sanh ra một cái ác pháp nè, thì chúng ta mới quán xét cái ác pháp đó, cái lòng thương chúng ta nhớ cha mẹ mình, ngồi đây tu hành mà nhớ cha mẹ hay nhớ anh em mình nè, thì mới đem mổ xẻ ra, mới thấy đó là cái nhân quả vay nợ nhau.

Cho nên trong cái tiền kiếp nó đã gieo nhau, cho nên cái đời nay mới sanh ra chung cùng cha mẹ, mới có anh em như thế này, mới có cha mẹ như thế này, cho nên đó là thuộc về nhân quả. Từ đó chúng ta mới hiểu rằng nhân quả, cho nên chúng ta xả chúng ta không còn thương ghét nữa.

Cho nên chúng ta không còn thương nữa, không còn nhớ nữa, phải lo cứu mình đi! Do đó, từ đó chúng ta đoạn dứt cái ác pháp đó, thành ra cái niệm đó nó không còn có nữa.

Vì vậy cho nên chúng ta luôn luôn lúc nào chúng ta cũng ở trong cái chỗ mà không tham, không sân, không si, tức là cái chỗ mà cái tâm thanh thản an lạc, nó không có niệm.

Nhưng mà bây giờ có một người bệnh đau, có một người đang giãy chết chúng ta thấy, hay hoặc có người đang chết đuối thì chúng ta phải khởi cái niệm, bây giờ phải xuống cứu người đó chớ, để vớt người đó lên chớ! Thì như vậy chúng ta đã có niệm rồi chớ gì, nhưng mà niệm thiện mà, niệm cứu người mà, làm sao chúng ta diệt?

Cho nên chúng ta nhảy xuống nước, chúng ta vớt người đó lên hẳn hòi đàng hoàng, đó là cái niệm thiện. Chúng ta đâu có diệt nó, chúng ta tăng trưởng cái chuyện tốt. Mà cái niệm thiện này nó không phải nằm ở trong thập ác, nó không có nằm ở trong Thập Thiện, mà nó nằm ở trong Tứ Vô Lượng Tâm: Từ, Bi, Hỉ, Xả.

Trước cái cảnh khổ của người khác mình phải sanh tâm Từ chớ, tâm Bi chớ! Cho nên mình phải ngay đó mình tu Tứ Vô Lượng Tâm chớ! Cho nên nó đâu phải là nghịch trong các pháp ác đâu mà chúng ta sợ nó mà ngăn! Cho nên chúng ta tăng trưởng các pháp thiện, mà trong đó có thiện của Tứ Vô Lượng Tâm.

(9:54) Nên chúng ta phải hiểu được pháp thiện và pháp ác, cái chỗ nào thiện, ác chỗ nào. Chớ không phải là hà lốn cái chỗ nào cũng thiện hết.

Bây giờ nghe nó rằng tăng trưởng các pháp thiện, thì chúng ta cứ gọi Phật tử đồng bào này kia, đem tiền đem bạc nhau rồi dẫn nhau đi lại cái chỗ nào mà chết chìm, bị thiên tai hỏa hoạn, cứu trợ họ gọi là thiện, mà làm nhiều đó gọi là tăng trưởng thiện, cái đó là làm tầm bậy, nó không đúng cách.

Nhân quả của người ta chớ đâu phải, để cho người ta thọ cái nhân quả đó, người ta đã từng đốt nhà họ thì bây giờ lửa cháy nhà họ, họ phải chịu cái nhân quả đó chớ! Sao mình lại làm cái điều đó?

Cho nên ở đây chúng ta phải nhìn bằng cái đôi mắt nhân quả, cho nên lòng chúng ta không có dao động trước những cái đau khổ tầm bậy, nó không có đúng cách. Thấy rõ nhân quả thì chúng ta biết, chúng ta không có dao động trước cái gì hết.

Đó thì như vậy là chúng ta tu Tứ Chánh Cần. Mà Tứ Chánh Cần nó sẽ diệt, nó sẽ ly được Thất Kiết Sử và Ngũ Triền Cái.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

763-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  763-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như...