346- 1- TỪ NHẬP ĐƯỢC SƠ THIỀN MỚI TU TẬP THẤT GIÁC CHI
(0:00) Nếu
mà chúng ta còn, như bây giờ chưa có cái tâm ly dục ly ác pháp mà đem Thất Giác
Chi tu thì không đúng. Cho nên cái pháp Thất Giác Chi phải đặt chỗ nào để mà tu
đúng.
Đó thì bây
giờ Thầy mới nói để cho thấy. Khi nào mà chúng ta ly dục ly ác pháp nhập Sơ Thiền,
do ly dục sanh hỷ lạc, thì cái hỷ lạc khinh an này là nó ứng vào trong Thất
Giác Chi.
Bây giờ
chúng ta trạch pháp cũng dùng Thất Giác Chi trạch pháp ra đó, trạch ra những
câu để dùng pháp hướng, rồi để hướng tâm tức là Niệm Giác Chi chứ gì? Hướng tâm
để nhắc cái tâm của mình chứ gì? Nhưng mà không có hiệu quả đâu.
Khi nào mà
chúng ta tu tập để mà ly dục ly ác pháp, tức là chúng ta tu tập từ Tứ Chánh Cần,
Định Niệm Hơi Thở, Định Chánh Niệm Tỉnh Giác, Định Vô Lậu để ly được cái tâm
ham muốn các ác pháp, chừng đó nó có một cái trạng thái gọi là trạng thái do ly
dục sanh hỷ lạc. Cái trạng thái hỷ lạc đó hiện tiền, tức là cái trạng thái mà hỷ
và khinh an của Thất Giác Chi.
Lúc bấy giờ
từ cái trạng thái nó tự nó xuất hiện do cái tâm ly dục chúng ta. Còn cái người
mà chưa ly dục thì không bao giờ có trạng thái hỷ lạc đó, chỉ có cái trạng thái
bây giờ là chúng ta chạy theo dục lạc mà thôi, ăn thì thấy ngon, còn cái người
mà ly dục rồi, họ ăn họ cũng biết ngon, nhưng mà họ không thèm nữa, họ không có
thích nữa. Bởi vì nó có một cái trạng thái do ly dục làm cho họ không thích cái
dục lạc, chớ không phải gì.
Vì vậy mà
khi chúng ta nỗ lực chúng ta tu được cái Sơ Thiền thì lúc bấy giờ chúng ta mới
có tu Thất Giác Chi. Thì lúc bấy giờ những cái câu mà Trạch Pháp Giác Chi,
chúng ta đặt ra những cái câu nó, lúc bấy giờ cái đầu óc chúng ta khi mà ly dục
rồi, nó sáng suốt lắm.
Nó không phải
là còn cái màn Vô Minh, Ngũ Triền Cái nó che đậy, Vô Minh nó che đậy, năm cái
triền cái nó che đậy, tham, sân, si, mạn, nghi nó che đậy làm cho chúng ta trạch
pháp cái đúng cái sai. Cho nên hiện giờ các thầy mà đặt ra những cái câu để mà
hướng tâm “tâm như cục đất” hay hoặc này kia, nói là nói vậy
chớ nó chưa đúng đâu, nó chưa đúng với cái đặc tướng của mình.
Bởi vì Phật
dạy con người chúng ta có ba cái tướng mà: nhân tướng, đặc tướng và hành tướng.
Cho nên cái đặc tướng của chúng ta mà đặt cái câu đó nó chưa có phù hợp cho nên
chúng ta hướng tâm nó không hiệu quả. Nó không hiệu quả chút nào hết!
(2:13) Do
cái chỗ đó, khi mà ly dục ly ác pháp rồi thì nó có khinh an và Hỷ Giác Chi nó
xuất hiện, từ đó chúng ta mới đặt những cái câu pháp hướng thì nó có hiệu quả.
Do cái sự hiệu
quả của pháp hướng đó mà chúng ta tu tập, từ đó chúng ta mới có Định Giác Chi,
Niệm Giác Chi và Định Giác Chi nó mới có. Rồi Xả Giác Chi chúng ta mới thấy được
cái tâm chúng ta xả, buông xả ra, diệt ngã xả tâm nó rất dễ.
Đó là lúc bấy
giờ là ở chỗ cái Nhị Thiền chúng ta tiếp tục để bồi dưỡng cho cái đạo lực của
chúng ta, tức là cái pháp hướng cho nó hiệu quả cao hơn, là chúng ta thường
xuyên tu tập là phần nhiều là nằm ở trên Thất Giác Chi mà tu tập.
Đó thì, cái
phần Thất Giác Chi thì quý thầy đã thấy rất rõ rồi đó, nó phải từ chỗ Nhị Thiền
mà tu tập Thất Giác Chi, chớ cái người mà mới tu mà vô tu tập Thất Giác Chi thì
không được.
Cho nên vì vậy
trong kinh Phật, trong kinh Trung Bộ thì Phật có nhắc, có dạy, và bộ Tương Ưng
thì Phật cũng có dạy, là vì khi mà chúng ta tu Tứ Niệm Xứ rồi, chúng ta làm cho
sung mãn được Tứ Niệm Xứ rồi, thì chúng ta mới tu tập Thất Giác Chi.
Nhưng mà cái
Tứ Niệm Xứ thì nó bắt đầu đi từ cái chỗ ly dục ly ác pháp cho đến khi mà đạt
Tam Minh, nó nhiều cái giai đoạn quá, chúng ta cũng không biết đặt Tứ Niệm Xứ
là cái khoảng nào để mà thực hiện Thất Giác Chi.
Thì ngay từ
cái giai đoạn đầu của Tứ Niệm Xứ “trên thân quán thân tu về nhân tướng”, tức là
tu Định Vô Lậu, là nó làm cho chúng ta không còn lậu hoặc, tức là ly lậu hoặc.
Rồi “trên
thân quán thân tu về hành tướng ngoại” là tu về Thân Hành Niệm thì nó làm cho
chúng ta được tỉnh thức, cho nên được gọi là Chánh Niệm Tỉnh Giác Định, thì nó
làm cho chúng ta tỉnh thức.
Rồi chúng ta
“trên thân quán thân tu về hành tướng nội”, nó là Định Niệm hơi Thở, chớ không
phải là sổ tức quan đâu, Định Niệm Hơi Thở. Do hơi thở biết ra, hơi thở biết vô
cho nên Phật nói , Thầy nhắc lại: “Hít vô tôi biết tôi hít vô, thở ra
tôi biết tôi thở ra”, đó là cái pháp hướng kèm vô cái hơi thở.
Cho nên cái
người nào mà biết áp dụng được cái hơi thở và cái pháp hướng thì nó làm cho sức
định tỉnh của chúng ta rất lớn ở trong cái Định Niệm Hơi Thở. Chớ hơi thở nó
không có định tỉnh gì hết, nhưng mà nó giúp cho chúng ta, nó trợ pháp cho chúng
ta làm cho chúng ta tu các cái thứ định khác được.
Do cái chỗ
mà biết tu như vậy, thì chúng ta sẽ ở trên cái Tứ Niệm Xứ mà tu ba cái loại định
này, thì làm cho thân - thọ - tâm - pháp chúng ta thanh tịnh, nó ly được dục ly
ác pháp.
Từ đó bắt đầu
cái Thất Giác Chi nó xuất hiện từ ở cái giai đoạn đầu, mà khi chúng ta làm cho
sung mãn được Thất Giác Chi cái giai đoạn đầu, thì lúc bấy giờ chúng ta đã tu tập
ngay đó rồi. Chớ không phải đợi đến giai đoạn thứ hai, thứ ba, tới thứ tư mới
là tu tập, không phải. Thất Giác Chi là tu tập vào cái chỗ mà làm cho sung mãn
được Tứ Niệm Xứ ở trong cái giai đoạn đầu của Tứ Niệm Xứ.
Cho nên ở
đây hầu hết là cái kinh nghiệm tu hành của Thầy, Thầy thấy rất rõ Tứ Niệm Xứ, từng
cái giai đoạn của nó rất rõ, khi mà Thầy đã giảng rồi thì quý thầy đã nghe, còn
các con mà chưa được nghe Tứ Niệm Xứ, thì kể như bây giờ nói thì cũng như là hiểu
một cách mơ hồ, chưa có rõ đâu.
Cho nên ở
đây bây giờ mới bắt đầu, chúng ta đã biết được cái thần lực, cái đạo lực của
chúng ta để mà chúng ta thực hiện Tứ Như Ý Túc, mà Thầy xin nhắc lại cái Thất
Giác Chi, để biết cái Thất Giác Chi nó xuất phát từ ở chỗ nào, rồi chúng ta tu
tập Thất Giác Chi ở chỗ nào, để mà nó có cái sự giải thoát hoàn toàn ở chỗ đó,
gọi là Thất Giác Chi là Bồ Đề.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét