335- (3?) 4- TÂM HỮU HẠN KHÔNG HIỂU NỔI NHỮNG CÁI VÔ HẠN
(8:24) Ở
đây hầu hết là chúng ta bị cái trường hợp mà đem kinh sách giảng, nó làm cho
chúng ta rối.
Từ cái chỗ
chưa làm được mà đến cái chỗ quá là cao siêu, đối với cái tâm hữu hạn của chúng
ta thì làm sao hiểu nổi những cái tâm vô hạn này, chỗ cái hiểu mà rất là siêu
này? Thì do đó mà chúng ta cũng muốn hiểu, với cái tâm chúng ta đang hữu hạn mà
chúng ta muốn hiểu cái vô hạn của nó thì làm sao được?
Như thí dụ
như một thân này biến ra một thân, thì các vị hiểu như thế nào được khi mà nó
biến ra một thân? Hay hoặc là ngồi đây mà đưa cái bàn tay mà rờ mặt trăng, mặt
trời, thì các vị làm sao mà hiểu được với cái tâm hữu hạn này? Trừ ra khi chúng
ta có cái tâm vô hạn thì chúng ta mới hiểu nổi.
Cho nên những
cái nói ra mà không hiểu để đi tìm mò, thì cái điều đó là cái điều sai lệch, mà
với cái trí, cái tâm hữu hạn này, thì làm gì mà tìm mò hiểu cho được? Khó mà hiểu
được lắm!
Cũng như,
thí dụ như nghe nói về Túc Mạng Minh, người ta nhớ lại nhiều đời, người ta thấy
lại nhiều đời nhiều kiếp người ta, thì mình không hiểu làm sao mà nhớ lại những
cái quá khứ, cái thời gian dài cả ngàn năm.
Như bây giờ,
thí dụ như muốn nghe lại cái bài kinh Sa Môn quả này. Khi Đức Phật mà nói chuyện
với nhà vua như vậy, mà mình muốn nghe lại cái bài kinh Đức Phật đang thuyết
trong cái thời quá khứ đó. Mà bây giờ, hiện giờ mình trở về quá khứ mình nghe lại
bài kinh đó mà Đức Phật cũng đang thuyết, âm thanh cái tiếng nói của Đức Phật
đang vang ở trong cái quá khứ đó.
Thì lúc bây
giờ chúng ta phải có cái Tam Minh, thì cái Túc Mạng Minh đó chúng ta mới trở về
với cái quá khứ đó được, chúng ta mới thu ngắn cái thời gian đó lại, nó không
còn quá khứ thì nó trở về hiện tại, thì lúc bấy giờ chúng ta nghe lại cái bài
kinh đó, thì như vậy Đức Phật đang thuyết vậy có đúng như ở trong kinh sách này
không? Hay hoặc trong kinh sách người ta thêm?
Cho nên muốn
xác định được cái bài kinh đó thì chúng ta phải thực hiện cái tâm vô hạn đó thì
nó mới hiểu được, mà cái tâm hữu hạn như chúng ta hiện giờ thì không thể hiểu
được cái điều đó đâu.
Cho nên những
kinh sách này đúng hay sai, mà đối với một người tu chứng mà có Tam Minh rồi
thì họ biết sạch hết, họ biết cái bài kinh nào đúng, bài kinh nào sai. Còn người
mà như các con bây giờ, cứ dựa trong kinh sách này rồi cho nó đúng sai thì điều
đó các con không biết.
Người ta biết
chắc chắn rằng cái bài kinh đó ai thêm vào, người nào thêm vào, người ta trở về
quá khứ, do cái kinh này ai soạn ra như thế nào thế nào, người ta sẽ dùng cái sức,
cái tâm vô hạn này thì người ta sẽ biết được hết tất cả mọi cái sự việc đó.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét