313- 5- QUÁN NỘI THÂN VÀ NGOẠI THÂN
(28:03) Đến
câu thứ hai:
“Kính bạch
Thầy! Khi quán thân trên thân Phật dạy “sống quán thân trên nội thân, hay sống
quán thân trên ngoại thân, hay sống quán thân trên nội ngoại thân” thì con hiểu.
Nhưng khi
quán thọ trên thọ, tâm trên tâm và pháp trên pháp thì Phật cũng dạy “sống quán
thọ trên các nội thọ, hay sống quán thọ trên các ngoại thọ”, cũng vậy cho tâm
và pháp.”
Nghĩa là tâm
cũng quán nội, quán ngoại như vậy.
“Vậy sao
gọi là nội thọ, ngoại thọ, nội tâm, ngoại tâm, nội pháp, ngoại pháp?
Con chưa
hiểu. Kính bạch Thầy chỉ dạy cho con rõ.”
(28:50) Các
con thấy, những cái danh từ Phật dạy đó, nếu mà không được giải thích cho rõ
thì chúng ta không hiểu như thế nào hết.
Bây giờ ở
trên cái nội thân, ở đây thì Thiện Huệ (Chân Huệ) hỏi Thầy: sống quán thọ trên
nội thọ, sống quán thọ trên ngoại thọ, và sống quán thọ trên các nội ngoại thọ.
Rồi sống ngoại tâm, nội tâm, ngoại pháp, nội pháp, thì hỏi cái đó là, nó hỏi
cái nghĩa của nó.
Bây giờ Thầy
phải nhắc lại. Bây giờ sống, bắt đầu từ ở trên thân của mình đi, mặc dù bây giờ
nó đã hiểu cái câu này rồi, nhưng Thầy xin nói lại để cho nó hiểu.
“Quán thân
trên thân” nghĩa là trên cái trụ xứ này mà mình nhìn lại cái trụ xứ này gọi là
“trên thân quán thân”. Mình không có đặt cái pháp nào khác hết trên này. Cho
nên trên cái thân này, tức là cái thân Tứ Niệm Xứ này, là cái thân là cái niệm
xứ thứ nhất, chúng ta mới quán xét nó, trên nó mà quán xét lại nó gọi là “quán
thân trên thân”.
Vậy thì sống
quán thân trên thân, quán cái gì đây? Thay vì phải hỏi Thầy quán cái gì đây, nếu
mà quán cái gì để cho nó khắc phục được tham ưu, ở trong kinh Tứ Niệm Xứ, Đức
Phật nói phải quán nó, rồi để cho mình khắc phục được tham ưu, vậy quán cái gì ở
trên thân này?
Đó là cái để
chúng ta biết chúng ta quán. Vậy thì ở trên thân này chúng ta phải quán như thế
nào?
(30:24) Nếu
mà phải đặt nó trở lại cho chúng ta thấy được rõ. Trên thân mà quán thân trên
thân, tức là ngay trên thân này mà quan sát, xem xét nó, thì quan sát xem xét
cái gì đây?
Ở trong thân
chúng ta có ba cái tướng: nhân tướng, đặc tướng và hành tướng. Vậy thì chúng ta
đang quán sát cái này là quán sát cái nhân tướng hay là hành tướng?
Mình phải đặt
thành câu hỏi, chớ bây giờ quán thân tôi biết tôi quán, thân thì nó luôn luôn
lúc nào, có khi thì nó động, có khi nó không động, có khi nó yên lặng, có khi
nó không yên lặng, phải không? Vì vậy mà tôi quán cái thân này như thế nào?
Nhưng mà chúng ta có biết ở trên thân nó có ba cái tướng, cái tướng của nó như
thế nào?
Bây giờ tôi
có một cái vết thẹo, hay hoặc là một cái cố bịnh nào đó, cái cố tật nào đó, thì
tôi đang quán cái cố tật đó mà mọi người không có, thì đó là đặc tướng của tôi,
nó riêng biệt, tôi đang quan sát nó, thì cái đó là tôi quán, cũng ở trên thân
tôi quán, mà quán đặc tướng.
Cũng như bây
giờ, hơi thở của người ta bình thường là ba giây, mà hơi thở tui tới mười giây,
tui quán cái hơi thở, tui xem coi thử coi tại sao mà nó chậm như vậy. Thì do đó
là tui quán cái đặc tướng của hơi thở trong cái hành tướng của nó.
Còn bây giờ
tui quán ở trong cái thân của tui, tại sao mà cái cổ tui nó nổi lên một cái bướu,
tui quán, đặc biệt mọi người không có mà tui lại có cái bướu, cho nên đó là cái
đặc tướng của tôi. Vì vậy mà tôi đang quán ở trên cái đặc tướng.
Còn bây giờ
cũng là trên thân quán thân mà tui quán về đặc tướng, mà trên thân quán thân tu
về nhân tướng, nhân tướng của nó, nó có khác chớ, hành tướng nó có khác chứ,
cho nên nhân tướng nó như thế nào?
(31:54) Bây
giờ cái tướng của tôi đây, nó có cái nhân tướng của nó, phải không. Mà trên
thân tui thấy quán nó. cái nhân tướng của tôi thì tôi thấy rất rõ là tay, chân,
da, thịt, mặt, mũi rồi tim, gan, phèo, phổi nó cũng đầy đủ như ai hết, hoàn
toàn, đó là cái nhân tướng của tôi.
Nhưng mà
nhân tướng của tôi thì tôi thấy rõ ràng tôi quán, là tôi xem xét, để xem coi
cái thân này nó thơm tho hay là nó thúi. Bây giờ tôi mới xem xét tôi thấy, thì
bắt đầu tôi xem xét cái thân tôi.
Thì bây giờ
nếu tôi quán nó ở ngoại thân, thì tôi xem xét da rồi lông, móng tay, rồi những
cái gì mà bên ngoài của cái thân nó đang bài tiết, như mồ hôi, hay hoặc là nước
mắt, nước tiểu, hay hoặc là những gì mà nó đang bài tiết ra, tôi xem xét cái
đó, xem coi nó như thế nào, nó có tốt hay là xấu?
Và tôi thấy
cái thân của tôi nó uế trược, nó bẩn thỉu, nó tiết ra những cái đó, nó hôi, nó
làm cho khó chịu những người xung quanh và chính tôi cũng chịu không nổi nó,
thì đó tôi biết là cái thân tôi ở bên ngoài nó bất tịnh. Phải không? Đó gọi là
ngoại thân.
Còn nội
thân, thì tôi quan sát vào ở bên trong, thì máu, mủ, đờm, nhớt, tất cả những
cái gì mà ở trong thân của chúng tôi đã thấy nó, thì đó là nội thân.
Đó là nội và
ngoại, thì bây giờ cái này là Chân Huệ đã hiểu. Nó nói nó hiểu rồi, nhưng mà Thầy
dạy, Thầy phải nói trở lại.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét