262- 11- NGƯỜI MỚI TU KHÔNG NÊN TU TẬP ĐỊNH NIỆM HƠI THỞ
(45:01) Thì
bắt đầu chúng ta quán cái gì? Nghĩa là chúng ta đã thông suốt hết, đã xả được
cái tâm của mình rồi, mà sợ nó còn những cái gì mà nó chưa có được yên tịnh, tức
là mình ngồi lại mà cái tâm mình nó còn phóng ra cái niệm vọng tưởng, cho nên
mình nhắc, nhắc tâm ly của mình, tâm từ bỏ của mình, để mình xả ra.
Thì Đức Phật
bắt đầu: “Quán từ bỏ tôi sẽ thở vô, vị ấy tập. Quán từ bỏ tôi sẽ thở ra.”
Rõ ràng là bây giờ, mình ngồi lại để mình gạn lọc, coi cái tâm mình xả coi nó sạch
hết chưa. Nếu mà nó sạch, thì mình nhiếp tâm vô thì cái tâm nó quay vô liền, nó
không còn cái niệm nào hết.
Mà nó còn
cái niệm thì tức là “quán từ bỏ”. Mà bây giờ mình thấy nó còn cái vọng tưởng
nè, thì tức là mình phải quán từ bỏ, mình nương theo cái hơi thở để mà quán từ
bỏ nó, thì do đó nó không còn vọng tưởng nữa.
Đó, cách thức
như vậy đó, nó mới hết vọng tưởng. Chớ còn không khéo, mà đây là người ta đã ly
dục ly ác pháp rồi, bắt đầu người ta mới tiếp tới cái bài kế đó, là người ta tu
Định Niệm Hơi Thở. Còn mình chưa có ly dục ly ác pháp, mà nhảy vô trong thất mà
ngồi khoanh chân, mà ngồi hít thở hít thở kiểu đó là mai mốt nó nghẹt thở mà chết
chớ đâu có sống được!
Thì trong
cái vấn đề tu tập thì mình phải hiểu từng cái bước, từng cái giai đoạn. Nghĩa
là, nói chung cái người muốn tu về Định Niệm Hơi Thở này là phải trải qua tu
cái giai đoạn đầu của Tứ Niệm Xứ, để xả cái tâm cho xong đã.
Đem các pháp
mới thấy đời khổ, cho nên vì vậy, mà vì dạy sai, không có đi từ căn bản cho nên
hầu hết là quý thầy thấy đời còn đẹp, cho nên thấy cái gì đời nó cũng còn tốt,
cho nên không có xả bỏ được nó. Tuy rằng xả bỏ mà xả bỏ có phân nửa, còn phân nửa
thì vẫn thấy…
(Xem tiếp ở Pháp hành 23)
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét