25-TỨ THÁNH QUẢ ÐỀU DO TỨ NIỆM XỨ MÀ THÀNH
Chánh Niệm Tỉnh
Giác là một tên khác của Tứ Niệm Xứ. Cho nên nói Chánh Niệm Tỉnh Giác là nói đến
pháp môn Tứ Niệm Xứ.
Thưa các bạn!
Chánh Niệm Tỉnh Giác (Tứ Niệm Xứ) còn đưa chúng ta đến chứng bốn quả Thánh: Tu
Ðà Hoàn, Tư Ðà Hàm, A Na Hàm, A La Hán. Vậy, muốn tu chứng bốn Thánh quả này
thì tu Tứ Niệm Xứ như thế nào để đạt được bốn Thánh quả. Khi tu tập làm cho
sung mãn Tứ Niệm Xứ thì nội tâm ta có mười thần lực, nhờ mười thần lực này
chúng ta mới nhập Sơ Thiền, Nhị Thiền, Tam Thiền, Tứ Thiền và mỗi Thiền tương
ưng vào mỗi quả như dưới đây:
Nếu muốn tu
tập để chứng bốn Thánh quả thì phải tu tập bốn Thiền, có tu tập bốn Thiền mới
có chứng những quả theo thứ tự như sau đây:
- Tu tập nhập “Sơ Thiền” là tu tập
để chứng quả Thánh “Tu Ðà Hoàn”. Ngoài pháp “Sơ Thiền” không thể tìm quả
giải thoát “Tu Ðà Hoàn” được.
- Tu tập nhập “Nhị Thiền” là tu tập
để chứng Thánh quả “Tư Ðà Hàm”. Ngoài pháp “Nhị Thiền” không thể tìm quả
giải thoát “Tư Ðà Hàm” được.
- Tu tập nhập “Tam Thiền” là tu tập
để chứng Thánh quả “A Na Hàm”. Ngoài pháp “Tam Thiền” không thể tìm quả giải
thoát “A Na Hàm” được.
- Tu tập nhập “Tứ Thiền” là tu tập
để chứng Thánh quả “A La Hán vô lậu và hướng tâm đến Tam Minh”. Ngoài pháp
“Tứ Thiền” không thể tìm quả giải thoát “A La Hán” được.
Theo Ðạo Phật,
ai tu tập đâu là có kết quả ngay liền, bất cứ pháp môn nào, nếu không tu tập
thì thôi, bằng hễ có tu tập là có kết quả của pháp đó. Kết quả của pháp đó gọi
là chứng pháp. Giới luật cũng như vậy, ai giữ gìn được một giới là có kết quả
lìa một ác pháp, lìa một tâm dục.
Cho nên, có
những người không hiểu về giới luật của Phật, họ không biết rằng: Giới luật Phật
chính là nền đạo đức nhân bản – nhân quả, tức là đạo đức của loài người, họ cho
rằng những giới luật của Phật hiện giờ không phù hợp với thời đại khoa học công
kĩ nghệ hiện đại hóa xã hội. Ðiều này sai, vì khoa học kĩ nghệ hiện đại hoá xã
hội thì giới luật (đạo đức) rất cần thiết cho mọi người để quân bình xã hội.
Còn đời sống của Tăng, Ni và cư sĩ thì cũng không nên bỏ một giới luật nhỏ nhặt
nào cả, giới luật là hành động đạo đức của đời sống tu sĩ và cư sĩ; giới luật
là Phạm hạnh của người tu “xả phú cầu bần, xả thân cầu đạo”. Tại sao lại bỏ?
Tất cả giới
luật của Phật, dù giới lớn, giới nhỏ nhặt, giới trọng, giới khinh, v.v… Giới
nào nó cũng đều là những hành động đức hạnh làm Người, làm Thánh mà mọi người
trên thế gian này, ai ai cũng cần phải học tập để sống không làm khổ mình, khổ
người và khổ chúng sanh, bằng giới luật đạo đức thương yêu, tha thứ để đem lại
hạnh phúc, yên vui cho nhau mãi mãi trong cuộc đời này. Vì thế, làm sao bỏ những
giới nhỏ nhặt. Phải không các bạn?
Chỉ có những
người vô minh sống phạm giới, phá giới, bẻ vụn giới, họ không hiểu giới luật là
đạo đức làm Người, làm Thánh của những bậc tu hành chân chính; họ không biết giới
luật là thiện pháp để chuyển hóa nhân quả, đem lại đời sống an vui hạnh phúc
cho họ. Vì thế, họ mới dám tuyên bố bỏ những giới nhỏ nhặt, chà đạp lên giới luật,
xem thường người Phật tử chẳng hiểu biết gì về giới luật của Phật cả, nên quý
Thầy mặc sức tung hoành ăn uống phi thời, ngồi quán, ngồi lều, nhậu nhẹt rượu
chè say sưa, chạy xe lạng lách, xem ca hát và tự ca hát, v.v... họ không còn
xem Phật giáo là một tôn giáo mà là một nghề mê tín khéo lừa người để sống.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét