246- 7- DÙNG PHÁP HƯỚNG XẢ TÂM NẾU KHÔNG CÓ ĐỐI CẢNH
(37:46) Hỏi: “Thưa
Thầy, tu không có đối cảnh diệt tâm sân bằng cách nào?”
Nghĩa là
mình tu mà không có đối cảnh, mình ở trong thất, không có chọc ghẹo ai, không
ai chửi mình đó, thì cái tâm sân nó không có hiện ra. Vậy thì mình tu bằng cách
nào? Ý nó muốn nói vậy đó.
Bây giờ thí
dụ như nó vào trong rừng, nó cất một cái thất, rồi ở trong đó, thì có cọp beo rồi
này kia, khỉ rồi này kia đi qua đi lại, chớ còn không có ai chọc ghẹo mình hết,
cho nên tối ngày không có sân hận gì, có buồn rầu thôi, có (một) mình là cô đơn
buồn thôi chớ còn không có sân gì ai hết.
Vậy thì
trong khi đó mình tu cái tâm sân, nó không có cái đối tượng để làm cho nó sân,
thì mình tu cái sân như thế nào? Để khi ra mình gặp cái đối tượng làm cho mình
sân thì mình không có sân!
Thầy
đáp: “Tu không có đối cảnh, diệt tâm sân bằng pháp hướng.”
Nghĩa là
không có cái đối cảnh thì mình diệt cái tâm sân mình bằng cái pháp hướng, bằng
pháp hướng như thế nào?
“Quán xả
tâm tôi hít vô. Quán xả tâm tôi thở ra.” Đó là mình nương theo hơi thở để
mình diệt cái tâm sân của mình đó, mình xả cái tâm sân của mình. “Quán tâm
sân tôi từ bỏ. Quán tâm sân tôi từ bỏ.” Đó là mình hướng tâm mình nhắc để
cho mình từ bỏ.
Và mỗi lần
mình nhắc, thì như vậy nương theo vào cái hơi thở để nó gây cho cái sức tỉnh thức,
để cho mình xả bỏ.
Hay hoặc là
mình nói: “Quán đoạn diệt tôi hít vô. Quán đoạn diệt tôi thở ra.” Đó là
mình nương theo hơi thở để mình đoạn diệt cái tâm sân của mình.
(39:23) Như
vậy là không đối tượng thì mình phải ở trong một cái chòi, hay hoặc cái nơi
hoang vắng không có ai, thì bắt đầu đó mình tu bằng cái pháp hướng như vậy, thì
nó sẽ, đến khi mình ra đụng chuyện, thì ngay đó mình đã nhớ liền cái sự quán từ
bỏ tâm sân của mình.
Nó bén nhạy,
rất bén nhạy, cho nên vì vậy mà nghe người ta chửi mình, hay là đụng chạm gì đó
thì mình không sân nữa, mà nó đưa mình đi đến cái định rất là sâu. Là vì nương
vào cái hơi thở là cái đường đi của các loại định, nó đem lại rất là lợi ích.
Lát nữa thì
các con sẽ nghe được cái Định Niệm Hơi Thở, để cho chúng ta khéo sử dụng hơi thở
mà đạt được những cái kết quả của những cái pháp sau này.
Thí dụ như
muốn diệt cái tâm sân, mà nương vào cái hơi thở thì chúng ta dễ dàng diệt tâm
sân chớ không phải khó. Tức là dùng cái pháp hướng kết hợp với cái Định Niệm
Hơi Thở thì sẽ nó cũng sẽ diệt được cái tâm sân mà không đối tượng.
Đáp: “Tu
không có đối tượng diệt tâm sân bằng pháp hướng.”

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét