240- 1- NHỊ THIỀN LÀ ĐỊNH DIỆT TẦM DIỆT TỨ
(Tiếp theo
Pháp hành 20)
(00:00) Cái
định mà nó diệt Tầm diệt Tứ thì nó là Nhị Thiền.
“Nó
không phải là một pháp hành để con tu tập, nó chỉ là một danh từ chỉ định.”
Nghĩa là bây
giờ, nói cái tên định Nhị Thiền thì nó không phải là một cái pháp hành, mà nói
định Diệt Tầm Diệt Tứ thì nó cũng không phải là cái pháp hành. Nó chỉ là một
cái tên để cho chúng ta xác định biết rằng cái chỗ đó là phải làm cái đó, diệt
cái đó. Nhưng mà cái nào, cái hành động nào diệt, thì nó chưa.
Nó phải tới
cái định gì để mà diệt nó đây? Các con phải hiểu, nhiều khi các con nghe cái đó
rồi các con tưởng đó là cái định, đó là tu (như) vậy. Nghĩa là thí dụ như người
ta nói định Diệt Tầm Diệt Tứ thì mình phải có một cái hành động nào để làm, thì
cái hành động đó nó làm như thế nào, thì có cái định nào đó để mà làm cái định
Diệt Tầm Diệt Tứ?
Cũng như bây
giờ nói cái định Diệt Tầm Diệt Tứ, thì bắt đầu bây giờ chúng ta phải tu cái định
Chánh Niệm Tỉnh Giác Định hoặc cái Định Niệm Hơi Thở thì nó mới có Diệt Tầm Diệt
Tứ, chớ đâu phải là cái Định Diệt Tầm Diệt Tứ này là nó diệt được.
Nó là cái
tên để chỉ, cũng như nói bây giờ cái Nhị Thiền, thì cái tên Nhị Thiền chớ nó
không có cái hành động để mà làm cho nó diệt Tầm Tứ. Cho nên đến cái định, mà
nói tên cái định Diệt Tầm Tứ, thì nó rõ ràng hơn là cái tên Nhị Thiền một chút.
Nhưng mà nói
cái diệt Tầm Tứ, thì chúng ta biết nó là Nhị Thiền, mà nói Nhị Thiền thì chúng
ta biết là diệt Tầm Tứ. Nhưng mà nói diệt Tầm Tứ, thì để biến ra cái hành động
tu tập, cái pháp môn tu tập, thì nó không phải hai cái tên này mà tu tập được,
mà nó phải có những cái pháp môn, như cái pháp môn Định Chánh Niệm Tỉnh Giác.
Cái Chánh Niệm
Tỉnh Giác thì các con thấy diệt Tầm Rứ chớ gì. Đi mình biết mình đi, mình cứ nhớ
mình đi mà mình không có nghĩ tưởng cái gì trong đầu, mà mình không tác ý ra nữa,
thì đó không phải là diệt Tầm Tứ sao, phải không? Nó cái pháp môn làm cho cái
tâm chúng ta chú ý ở trong cái bước đi, cho nên cái Tầm Tứ nó không có nữa. Phải
không?
(1:55) Cho
nên đó là cái định Diệt Tầm Diệt Tứ. Bây giờ chúng ta muốn diệt Tầm diệt Tứ thì
có cái định thứ hai nữa, đó là cái Định Niệm Hơi Thở.
Bây giờ mình
biết hơi thở ra, biết hơi thở vô nè, không có nghĩ gì hết, đầu không nghĩ gì hết,
cái tâm cũng không tác ý ra gì hết. Nó chỉ duy nhất có cái tâm mình, thường
xuyên nó tuệ tri cái hơi thở, tức là nó biết hơi thở ra, biết hơi thở vô. Thì
lúc bấy giờ đó là Diệt Tầm Diệt Tứ chớ gì?
Cái hành động
mà giữ được cái hơi thở vậy, gọi là định Diệt Tầm Diệt Tứ. Thì cái Định Niệm
Hơi Thở, nó là cái phương pháp, cái cách thức làm cho diệt Tầm Tứ, chớ không phải
là cái định Diệt Tầm Diệt Tứ mà nó có cái tên mang như vậy chớ nó không có cách
thức diệt!
Các con hiểu
như vậy, tức là biết được cái pháp hành, chớ không khéo mình nghe cái Nhị Thiền
thì mình nói Nhị Thiền, không biết cách tu ra sao hết.
Hễ nghe nói
Nhị Thiền thì tui biết là phải tu cái gì: Chánh Niệm Tỉnh Giác Định nè, Định Niệm
Hơi Thở nè, thì tui biết đó là cái pháp tu để mà diệt Tầm Tứ, tui biết liền.
Cho nên nói cái danh từ định Diệt Tầm Diệt Tứ cũng chỉ là một cái tên của Nhị
Thiền mà thôi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét