20-TỈNH GIÁC TRÊN TỨ NIỆM XỨ
Thưa các bạn!
Nếu muốn đạt được Chánh Niệm như vậy thì các bạn phải có sự tỉnh thức. Muốn tu
tập tỉnh thức thì các bạn hãy lắng nghe đức Phật dạy: “Và này các Tỳ
Kheo, thế nào là Tỳ Kheo tỉnh giác? Ở đây này các Tỳ kheo, Tỳ Kheo tỉnh giác
khi đi tới, đi lui, tỉnh giác; khi ngó tới, ngó lui, tỉnh giác, khi co tay, duỗi
tay, tỉnh giác; khi mang áo sanghati (tăng già lê) mang bát, mang y tỉnh giác,
khi ăn uống, khi nhai, khi nếm tỉnh giác, khi đại tiện, tiểu tiện tỉnh giác;
khi đi, đứng, khi ngồi, khi nằm, khi thức, khi nói, khi im lặng, đều tỉnh giác.
Này các Tỳ Kheo, như vậy Tỳ Kheo sống tỉnh giác”. Ðoạn kinh trên đây,
đã xác định sự tỉnh giác trên thân hành của chúng ta.
Vậy, thân
hành của chúng ta là gì? Như đoạn kinh trên đã nói: “Khi đi tới, đi
lui, tỉnh giác; khi ngó tới, ngó lui, tỉnh giác; khi co tay, duỗi tay, tỉnh
giác, khi mang áo sanghati (tăng già lê) mang bát, mang y tỉnh giác; khi ăn uống,
khi nhai, khi nếm tỉnh giác; khi đại tiện, tiểu tiện tỉnh giác, khi đi, đứng,
khi ngồi, khi nằm, khi thức, khi nói, khi im lặng, đều tỉnh giác”. Ðây
chỉ là những hành động chung của thân, chứ chưa được rõ ràng và cụ thể. Vì vậy,
chúng tôi xin xác định cho rõ ràng hơn để các bạn biết phản tỉnh lại các hành động
nơi thân của mình.
Thân hành của
mỗi người được chia ra làm hai phần:
1- Thân hành
nội (hơi thở).
2- Thân hành
ngoại (tất cả mọi sự hoạt động của thân.
Thân hành hoạt
động gồm có ba nơi:
1- Thân
2- Miệng
3- Ý
Như vậy muốn
tỉnh giác trên thân hành thì các bạn hãy phản tỉnh lại thân, miệng, ý của mình,
khi phản tỉnh lại thân, miệng, ý của mình là các bạn hãy chủ động điều khiển
thân hành, khẩu hành và ý hành, khiến cho thân hành, khẩu hành, ý hành của các
bạn không có lỗi lầm. Thân hành, khẩu hành, ý hành của các bạn không có lỗi lầm
tức là Chánh Niệm, còn có lỗi lầm là có Tà Niệm.
Rút ra kinh
nghiệm tu tập của bài kinh này là phản tỉnh lại thân hành, khẩu hành và ý hành.
Phản tỉnh lại thân hành, khẩu hành và ý hành là tỉnh giác, do đó đoạn kinh này
nói chung chung là chú ý các hành động của thân như:
“Khi
đi tới, đi lui, tỉnh giác; khi ngó tới, ngó lui, tỉnh giác; khi co tay, duỗi
tay, tỉnh giác; khi mang áo sanghati (tăng già lê) mang bát, mang y tỉnh giác;
khi ăn uống, khi nhai, khi nếm tỉnh giác, khi đại tiện, tiểu tiện tỉnh giác;
khi đi, đứng, khi ngồi, khi nằm, khi thức, khi nói, khi im lặng, đều tỉnh giác”.
Ðoạn kinh
này nói như vậy, khiến các bạn sẽ hiểu sai lệch biến pháp xả tâm thành pháp ức
chế tâm. Nếu chúng tôi không giải thích rõ ràng các bạn sẽ hiểu lầm, và tu tập
là chỉ lo chú ý tập trung trên thân hành một cách ức chế tâm cho hết niệm khởi,
đó là một điều tu sai lệch pháp hết sức. Ðức Phật rất sợ chúng ta tu tập Tứ Niệm
Xứ lầm lạc thì tai hại không lường được về hậu quả. Bởi vì, pháp môn Tứ Niệm Xứ
là một pháp môn độc nhất để đưa con người có đủ năng lực làm chủ nhân quả tức
là làm chủ mọi sự hoạt động của chúng ta hằng ngày.
Ðể kết luận
đoạn kinh này các bạn hãy lắng nghe đức Phật dạy:
“Này
các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo phải sống an trú Chánh Niệm Tỉnh Giác. Ðó là lời dạy của
Như Lai cho các Tỳ kheo”.
Vậy, chúng
ta hãy hiểu cho rõ ràng để biết cách sống an trú Chánh Niệm Tỉnh Giác mà không
sai lầm trên pháp môn Tứ Niệm Xứ.
Lần lượt,
chúng tôi sẽ hướng dẫn các bạn an trú Chánh Niệm Tỉnh Giác trong nhiều góc độ của
pháp môn Tứ Niệm Xứ để đạt được sự làm chủ sự sống chết hoàn toàn chỉ trong một
đời này mà thôi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét