18-NĂM TÂM HOANG VU
Có năm tâm
hoang vu. Vậy năm tâm hoang vu nghĩa là gì? Tâm hoang vu tức là tâm rừng rú. Tại
sao con người lại có tâm rừng rú? Tâm rừng rú là tâm chưa được huấn luyện. Tâm
chưa được huấn luyện là tâm giống như con dã thú. Tâm chưa được huấn luyện là
tâm chưa được tu tập Tứ Niệm Xứ. Tâm rừng rú chỉ có năm: Tâm hoang vu thứ nhất:
Chúng ta hãy lắng Đức Phật dạy: “Này các Tỳ Kheo có năm tâm hoang
vu. Thế nào là năm? Này các Tỳ Kheo, ở đây vị Tỳ kheo nghi ngờ, do dự, không
quyết đoán, không tịnh tín đối với bậc Đạo Sư. Này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo nào
nghi ngờ, do dự, không quyết đoán, không tịnh tín đối với bậc Đạo
Sư, Tỳ Kheo ấy không hướng về sự nỗ lực, hăng hái, kiên trì và tinh tấn. Khi
tâm của vị ấy không hướng về nỗ lực, hăng hái, kiên trì và tinh tấn, như vậy gọi
là tâm hoang vu thứ nhất”. (Tăng Chi Bộ Kinh tập 4 trang 225 –
230). Các bạn có nghe lời dạy này của Đức Phật không? Nếu các bạn về tu viện
Chơn Như mà các bạn không tin Thầy, không tin lời dạy của Thầy, không tu tập
đúng như lời dạy của Thầy, sống phạm giới, phá giới, đó là tâm rừng rú của các
bạn. Tâm đó là tâm không thể huấn luyện được, tâm đó là tâm bỏ đi, tâm đó là
tâm không dùng được. Tâm hoang vu thứ hai: Các bạn hãy lắng Đức Phật dạy: “Này
các Tỳ Kheo, lại nữa, vị Tỳ Kheo nghi ngờ đối với Pháp. Này các Tỳ Kheo, Tỳ
Kheo nào nghi ngờ, do dự, không quyết đoán, không tịnh tín đối với Pháp, Tỳ
Kheo ấy không hướng về sự nỗ lực, hăng hái, kiên trì và tinh tấn. Khi tâm của vị
ấy không hướng về nỗ lực, hăng hái, kiên trì và tinh tấn, như vậy gọi là tâm hoang
vu thứ hai”. (Tăng Chi Bộ Kinh tập 4 trang 225 – 230).
Đối với pháp
tu các bạn phải nghiên cứu cho thật kỹ, nếu pháp nào đúng là pháp của Phật dạy
thì các bạn hãy đặt trọn lòng tin và thực hiện cho bằng được, phải giữ gìn giới
luật cho nghiêm chỉnh, phải tu tập cho đúng lời dạy của Thầy. Còn ngược lại là
tâm rừng rú của các bạn, các bạn không nên dùng những loại tâm đó mà đi theo
con đường chánh pháp của Đức Phật được. Vì pháp của Phật là đạo đức nhân bản –
nhân quả làm người. Nếu các bạn không tin thì các bạn sẽ sống vô đạo đức, sẽ
làm khổ mình khổ người và khổ tất cả chúng sanh. Pháp của Phật dễ nhận ra lắm
các bạn ạ! Vì không tu thì thôi mà hễ có tu là có giải thoát ngay liền. Tâm
hoang vu thứ ba: Các bạn hãy lắng Đức Phật dạy: “Này các Tỳ Kheo, lại
nữa, vị Tỳ Kheo nghi ngờ đối với Tăng. Này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo nào nghi ngờ,
do dự, không quyết đoán, không tịnh tín đối với Tăng, Tỳ Kheo ấy không hướng về
sự nỗ lực, hăng hái, kiên trì và tinh tấn. Khi tâm của vị ấy không hướng về nỗ
lực, hăng hái, kiên trì và tinh tấn, như vậy gọi là tâm hoang vu thứ
ba”. (Tăng Chi Bộ Kinh tập 4 trang 225 – 230). Tăng là những người
còn đang sống hiện tiền. Họ sống như Phật, ăn như Phật, làm như Phật, đi như Phật,
v.v… Cho nên Tăng là gương hạnh sống động nhất cho cuộc đời tu hành của các bạn.
Họ là giới luật sống mà hằng ngày các bạn gặp. Họ là những cuốn tự điển sống để
các bạn tra cứu các pháp hành không bao giờ sai, vậy mà các bạn nghi ngờ là
nghi ngờ làm sao?
Tâm hoang vu
thứ tư: Các bạn hãy lắng Đức Phật dạy: “Này các Tỳ Kheo, lại nữa, vị
Tỳ Kheo nghi ngờ đối với Học Pháp. Này các Tỳ Kheo, Tỳ Kheo nào nghi ngờ, do dự,
không quyết đoán, không tịnh tín đối với Học Pháp, Tỳ Kheo ấy không hướng về sự
nỗ lực, hăng hái, kiên trì và tinh tấn. Khi tâm của vị ấy không hướng về nỗ
lực, hăng hái, kiên trì và tinh tấn, như vậy gọi là tâm hoang vu thứ tư”. (Tăng
Chi Bộ Kinh tập 4 trang 225 – 230). Học Pháp tức là học và tu tập giới luật và
37 phẩm trợ đạo, nếu các bạn học và tu tập Học Pháp mà không tinh cần thì làm
sao các bạn hiểu biết cho rõ ràng và làm sao cho thuần thục và nghiêm trì, nếu
các bạn học và tu tập một cách lơ là, cho có hình thức thì đó là tâm rừng rú của
các bạn? Tâm đó đối với Học Pháp chẳng có lợi ích gì cả. Muốn xả bỏ tâm rừng rú
đó thì các bạn phải tinh tấn siêng năng tu tập Tứ niệm Xứ như đã dạy ở trên.
Tâm hoang vu thứ năm: Các bạn hãy lắng Đức Phật dạy: “Này Tỳ Kheo, khi một vị Tỳ
Kheo phẫn nộ đối với các vị đồng Phạm hạnh, không hoan hỷ, tâm dao động trở
thành hoang vu, Tỳ Kheo ấy không hướng về nỗ lực, hăng hái, kiên trì và tinh tấn.
Như vậy gọi là tâm hoang vu thứ năm. “Này các Tỳ Kheo, để đoạn tận
năm tâm hoang vu này, Bốn Niệm Xứ cần phải tu tập”. (Tăng Chi Bộ
Kinh, tập 4 trang 225 – 230). Một vị Tăng mà còn phẫn nộ thì đó là tâm rừng rú
các bạn cần phải dẹp bỏ, cần phải xa lìa, cần phải đoạn trừ muốn được vậy thì
các bạn phải y theo lời Phật dạy hãy siêng năng tu tập Tứ Niệm Xứ. Đoạn kinh
trên đây đã xác định pháp môn Tứ Niệm Xứ có tầm quan trọng nhất trong sự tu tập
ly dục ly ác pháp. Nhất là năm tâm hoang vu mà bài kinh này chỉ rất rõ.
Bạn về đây
tu tập là tin ai? Có phải tin ở Thầy chăng? Hay về đây để tu thử? Các bạn trả lời
đi?
Khi về đây
tu hành bạn còn nghi ngờ, do dự, không quyết đoán, không có tịnh tín đối với bậc
Đạo Sư, đối với pháp của Thầy dạy, đối với chúng ở đây thường đi nói chuyện với
họ, tức là thiếu tâm cung kính chúng, không ôm pháp chặt như ôm phao qua biển,
tức giận các vị đồng tu, khi không được nói chuyện với họ được. Đó là những tâm
hoang vu khiến cho bạn tu hành bỏ cuộc. Bạn đã bỏ tu viện Chơn Như ra đi để tìm
con đường giải thoát khác, nhưng đến giờ này đã 10 năm, 20 năm rồi, bạn đã làm
chủ thân tâm được những gì chưa? Hay chỉ biết nói lừa đảo người mà thôi. Có bạn
đã rời khỏi tu viện Chơn Như để học tập có bằng Tiến sĩ Phật học. Đó là bạn học
để nói láo, có ích lợi gì cho bạn? Nhưng điều quyết chắc là bạn cũng vẫn còn
trôi lăn trong biển sanh tử luân hồi, chỉ có đạt được danh, lợi dẫy đầy, chùa
to, Phật lớn, xe cộ nhiều, máy móc, phòng ốc sang trọng như một nhà giàu tỉ phú
không hơn không kém. Tâm hoang vu của bạn đã hướng dẫn bạn về rừng rú âm u ngu
si.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét