144- 1- ĐẶT SAI PHÁP TU NÊN KHÔNG GIẢI THOÁT
(0:00) …
Người ta đặt cái pháp môn nó không đúng cái chỗ của nó. Cũng như bây giờ thay
vì bây giờ mình dùng cái miếng giẻ để mình lau cái sàn này cho nó sạch, thì người
ta lại dùng cái tấm thảm người ta trải lên, người ta làm cho khuất cái bẩn thỉu
này đi. Nhưng mà che đậy sao được? Thầy nói che đậy không được đâu.
Cho nên nói
bây giờ mình cầu về Cực Lạc, thì đó là cái tấm thảm để che đậy cái lớp bẩn của
bốn cái chỗ bẩn thỉu này. Thiền Tông cũng vậy, nó cũng đi tìm một cái Phật Tánh
để nó che đậy trên cái bẩn thỉu của thân nó, thì làm sao mà nó hết bẩn thỉu được?
Thiền Tông
cũng vậy, đi tìm một cái Phật Tánh tưởng tượng, mê hoặc kẻ khác bằng bốn tánh
Niết Bàn: thường, lạc, ngã, tịnh, thì có giải quyết gì được cho thân thọ tâm
pháp thanh tịnh đâu? Thật sự ra, lấy cái Phật Tánh là làm cái tấm thảm để che
trên cái sàn nhà dơ, thì nó cũng chẳng giải quyết gì được hết.
Ngược lại,
chúng ta đem Tứ Chánh Cần đặt ngay trên bốn lĩnh vực này, áp dụng ba loại định
Chánh Niệm Tỉnh Giác Định, Định Niệm Hơi Thở và Định Vô Lậu, siêng năng tu tập,
trau dồi, dứt ác tăng thiện, khiến cho bốn chỗ này có sự giải thoát an vui,
thanh thản ngay liền tức khắc.
Phải rõ
không? Các thầy thấy rất rõ mà, ngay ở trên chỗ đó mà mình đặt Tứ Chánh Cần, rồi
mình thực hiện bốn cái loại thiền định này, nó làm cho ngăn được ác, nó làm cho
chúng ta tăng trưởng cái thiện pháp, sống một cái cuộc sống an lạc, thanh thản
ngay liền tức khắc trong cái kiếp đời tu. Chớ đâu phải mà tu đợi tới chừng chết
rồi mới đi về Cực Lạc! Đó thì nó rõ ràng và cụ thể.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét