59- 13- NỖ LỰC TU HÀNH ĐỂ SỚM THOÁT KHỎI BỐN NỖI ĐAU KHỔ
(42:50) Đó
như bây giờ các con biết cái khổ của cô Huệ Ân chớ. Cổ tám mươi tám mấy tuổi rồi,
cái già nó khổ lắm. Bây giờ cổ biết khổ lắm chớ phải không đâu, nhưng mà nhờ
cái pháp nó làm cho cái tâm nó an ổn, chớ cái người già như vậy rất là khổ,
không phải không. Cái thân nó đi đứng, hay làm cái gì nó mệt nhọc, nó tức nó
nhói bên đây lắm. Phải không, Thầy nói các con không tin các con hỏi cô Huệ Ân
thì các con biết liền.
Các con bây
giờ còn thấy khỏe đó, chưa đâu, lớn lớn một chút xíu rồi cái nghiệp các con nó
kéo dài tuổi thọ các con biết. Chừng đó các con đừng có rên, chớ cô Hụê Ân thì
bây giờ nó biết, nhưng mà điều kiện, nó nhờ được cái pháp cho nên nó an ủi được
tinh thần, nó sống thấy thoải mái.
Chớ còn đối
với người đời, cỡ cái tầm vóc của nó là kể như là khổ rất khổ. Cô đơn, con cái
mắc lo đi làm hết, sống một mình ở trong nhà, khổ lắm. Người ta nói già khổ mà,
ai mà già rồi mới biết rằng khổ, quét quét như vầy là nó tức bên đây rồi. Nó
cái thân nó suy yếu nó đến cái độ mà nó không thể tưởng, vậy nó mới chết được.
Cho nên vì vậy
người ta hiểu biết được còn một chút sức khoẻ, đừng có nghĩ rằng nó sẽ khoẻ
đâu. Nó sợ lắm các con. Đừng có nghĩ là ngày hôm nay chúng ta khoẻ đâu, rồi
ngày mai nó khoẻ được vậy đâu, nó chưa đâu.
Cho nên khắc
khoải, Thầy nói, làm sao ba tháng, sáu tháng xong là chúng ta khỏe. Nghĩa là
bây giờ chúng ta muốn chết hồi nào chết, muốn sống hồi nào sống là chúng ta khoẻ.
Còn bây giờ mà chúng ta bảo nó chết nó không chịu chết, mà bảo nó nín thở nó
không chịu nín thì kiểu đó là chắc chắn là tới chừng nó nín thở là mình phải chết
khổ à, mình không có làm gì được hết.
Cho nên bây
giờ làm sao mà chúng ta bảo nó “Nín thở!” là nó nín thở được,
thì chúng ta biết rằng mình làm chủ được nó. Mà bảo nó nín thở mà nó cứ thở
hoài thì không được rồi. Còn chỗ nào đau nhức, mà bảo “Đừng đau!” mà
nó cứ đau hoài, thì cái chuyện này mình chưa có làm chủ được rồi.
Mình hãy lo
lấy cái số phận của mình, đang ở trong bốn cái khổ đó. Cho nên lo thì phải sống
độc cư cho hẳn hòi, chớ nếu mà không sống độc cư thì quý thầy bị chết với nó
đó, chớ nó không phải dễ đâu. Đây là một cái sự chân thật, Thầy nói thật, khổ lắm
các con! Đi tu phải thực hiện cho được, để mà thoát ra bốn cái khổ này!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét