57- 11- TỨ NIỆM XỨ LÀ BỐN NƠI ĐỂ TU TẬP
(31:39) Bây
giờ thì kế tới, tuần tới thì Thầy tiếp tục Thầy dạy về Tứ Niệm Xứ. Tứ Niệm Xứ dạy
về bốn cái chỗ để mà chúng ta thực hiện các pháp. Rồi bắt đầu thực hiện các
pháp như thế nào, pháp gì thực hiện ở trên đó, từ trên đó. Cho nên Thầy xin giới
thiệu để các thầy và các con hiểu biết.
Tứ Niệm Xứ ở
trên thân mà quán thân, tu về nhân tướng. Vậy thì tu về nhân tướng không phải
là chúng ta ở trên cái thân này, mà lấy cái Tứ Niệm Xứ này mà tu cái thân, mà lấy
cái pháp khác mà tu ở trên cái thân này.
Cho nên khi
mà trên thân mà quán cái thân này, để làm cái thân này thanh tịnh đó, thì cái
tu tập nhân tướng này, quán nó như thế nào, thế nào, để suy nghĩ nó thế nào để
cho phá cái lậu hoặc của nó gọi là Định Vô Lậu.
Lấy cái Định
Vô Lậu mà tu, làm cho cái thân này nó thanh tịnh, nó không còn bị lầm chấp, nó
hiểu rất rõ cái thân này, nó không bị chấp cái thân này là cái ngã, nó không bị
chấp cái thân này là thơm tho, là sạch sẽ, nó thấy rõ cái thân này là bất tịnh,
hôi thúi, bẩn thỉu như thế nào, cho nên nó là cái Định Vô Lậu. Nó làm cho chúng
ta không còn chấp cái thân chặt.
Đó là Thầy sẽ
giảng. Rồi trên thân quán thân tu về nội, hành tướng nội, hành tướng ngoại, thì
mỗi một cái thân như vậy chúng ta sẽ tu và đồng thời vừa nội, và vừa ngoại nữa,
hành tướng nội và hành tướng ngoại nữa.
Cũng như nhiều
khi mà chúng ta vừa đi kinh hành nè, mà vừa nương vào cái Định Niệm Hơi Thở
chúng ta tu nữa, gọi là nội và ngoại. Rồi bây giờ trên thân quán thân mà tu về
cái nội thân tướng mà ngoại thân tướng nữa, chớ đâu phải là tu có trên thân
không đâu.
Và tu như vậy
để xác định chúng ta lấy cái định gì mà tu cái thân này, rồi do đó tu cái thân
được rồi, rồi các pháp tu cái thân rồi, thì bắt đầu lấy các pháp đó để tu cái
thọ. Cái thọ là cái làm chúng ta đau khổ và làm cho chúng ta ưa thích.
Rồi khi mà
tu được cái thọ rồi, thì bắt đầu bây giờ chúng ta trên thân mà quán thân, tu về
cái tâm chúng ta. Nhân tướng của tâm, rồi cái hành tướng của tâm, rồi hành tướng
nội của tâm, hành tướng ngọai của tâm, rồi vừa hành tướng nội, mà vừa hành tướng
ngoại của nó. Nó sẽ là những cái định gì mà trong khi chúng ta phải thực hiện ở
trên cái này để mà thực hiện cái tâm thanh tịnh. Rồi các pháp cũng vậy.
Cho nên nói
thì chúng ta nói như vậy chứ giảng ra thì nó rất nhiều, viết ra thành sách thì
nó rất nhiều điều mà chúng ta viết. Rồi những cái lời của Phật dạy chúng ta đều
được xác định rất rõ ràng ông Phật đã dạy như vậy. Và đồng thời chỉ những rút tỉa
qua những kinh nghiệm của Thầy dạy trên Tứ Niệm Xứ.
(34:34) Do
đó những cái bài pháp Tứ Niệm Xứ nó sẽ không giống các pháp Tứ Niệm Xứ của các
vị mà đã từng triển khai tu tập từ lâu tới giờ. Nó sai khác, nó không giống
nhau, bởi vì người ta tưởng rằng ở trên thân này, quán cái thân này, tu cái
thân này là cái pháp đó gọi là Tứ Niệm Xứ. Không phải đâu, cái pháp đó gọi là Định
Vô Lậu hay hoặc Định Chánh Niệm Tỉnh Giác, hay hoặc Định Niệm Hơi Thở.
Cái pháp đó
nó có cái tên riêng của nó, và cái tên riêng của nó nó sẽ nằm ở trong cái pháp
nào (trong) Bát Chánh Đạo, nó nằm trong Chánh Mạng, thì nói về thân mình thì phải
Chánh Mạng rồi, phải không? Mà nói về các hành thì nó là Chánh Nghiệp. Phải rõ
ràng nó phải nằm ở đâu để nó chỉ định được cái chỗ đó là mình phải tu cái chân
chánh nào. Mà nếu nằm ở trong cái tâm của mình thì Chánh Tư Duy, Chánh Kiến,
các con thấy chưa?
Chớ nếu mà
không giải thích nổi Bát Chánh Đạo nằm ở trong cái Tứ Niệm Xứ này thì hoàn toàn
là chúng ta không biết cách thức tu, mà coi như là Bát Chánh Đạo nó rời rạc nó
không có ăn nhập vào ở chỗ này, thì cái đó là cái sai. Cho nên khi mà giảng rồi,
nó từ ở bên các pháp này, 37 Phẩm Trợ Đạo nó đưa vào đây nó hết, nằm ở trên Tứ
Niệm Xứ này, để chúng ta thấy nó thực hiện, nó thực hiện ở trên bốn cái chỗ
này.
Cho nên Thầy
nói rằng Thầy không muốn giảng, là vì giảng sẽ làm động thiên hạ, vì không có
ai mà từ lâu tới giờ người ta giảng cái này. Mà mình giảng khác thì làm cho người
ta thấy người ta nói bậy, rồi người ta đâm ra phiền não mình, cho nên Thầy
không muốn giảng.
(36:11) Còn
Tứ Thánh Định thì hầu hết là không có ai giảng rồi, người ta không có dám giảng
bởi vì người ta không biết. Cho nên Tứ Thánh Định mà Thầy nêu ra tóm lược từ Sơ
Thiền đến Nhị Thiền, Tam Thiền, Tứ Thiền, mỗi một cái Thiền mình phải tu cái gì
cái gì, thì họ chưa có nêu được cái này đâu.
Thầy nêu ra
được cái này, và đồng thời Thầy giảng ra thì các thầy sẽ biết rằng nó từ ở trên
cái chỗ mà Tứ Niệm Xứ này, bốn cái chỗ này mà tu tập những Tứ Thiền Định đó, chớ
không phải ngoài nó đâu. Đó thì, nó cũng nằm trên Tứ Niệm Xứ mà thực hiện Tứ
Thánh Định, rồi Tam Minh thì nó cũng ở trên Tứ Niệm Xứ này mà nó thực hiện Tam
Minh.
À bây giờ
thân muốn bay, không phải là ở trên cái Tứ Niệm Xứ sao? Tâm muốn biến ra con
chim, không phải ở trên tâm mà tu Tứ Như Ý Túc sao? Các con hiểu đều đó, cho
nên nó đâu có đơn giản đâu, cho nên nó cũng nằm ở trên Tứ Niệm Xứ mà thực hiện.
(37:04) Bây
giờ đó muốn, Thầy muốn cái tâm Thầy biến ra cái bàn này, nó là pháp đó. Cho nên
từ Tứ Niệm Xứ nó phải thực hiện ra các pháp. Đó, bởi vì cái này nó phải dạy, dạy
hết, dạy tất cả, lột xác hết các cả những cái pháp của Phật dạy, để rồi các con
không có còn mò đường.
Dạy rồi thí
dụ như từ lâu tới giờ mình chưa biết Tứ Như Ý Túc như thế nào, thì bắt đầu bây
giờ dạy rồi các con thấy, bây giờ muốn cho cái tâm này nó thành cái bàn nè, thì
chỉ ra lệnh nó, bảo cái tâm phải biến ra cái bàn, cái bàn này bằng mây, như vậy
vậy vậy, cách thức như vậy, nó làm ra y như cái bàn.
Còn bảo cái
tâm này phải biến cái thân này làm ra cái bàn, thì cái thân nó sẽ mất đi nó còn
cái bàn không à, cái thân nó không còn ngồi đây, mà cái tâm mà nó biến ra cái
bàn thì cái thân nó ngồi đây, thì nó có cái bàn khác ở bên. Đó cái lực của đạo
là nó như vậy cho nên gọi là Tứ Như Ý Túc, mình muốn như thế nào thì nó sẽ đủ
như thế nấy, túc là đủ mà, muốn làm sao nó làm đủ hết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét