421- 1- DANH SẮC VÀ THỨC LÀ HAI DUYÊN RIÊNG BIỆT
(Tiếp theo
Pháp hành 37)
(0:00) Họ
không biết cái sắc thức, cái tưởng thức và cái thức thức như thế nào, cho nên
cái nào họ cũng nói, họ luận qua một cái lý luận của tâm vương rồi tâm sở, tất
cả những cái đó để chỉ cho một cái thức của họ mà thôi, chớ họ cũng không biết
như thế nào để phân cho nó rõ ràng, như chúng ta là những người thực hành.
“Có những
nhà học giả cho Danh là ba uẩn.”
Đó thì các
con thấy, ở đây Thầy trả lời để cho thấy, phần nhiều là cái cuốn sách này, trước
kia là của cái người tu sĩ Nam Tông ở bên Miến Điện, họ đã viết cuốn sách này
ra bằng Anh Ngữ, do một người Việt Nam mình dịch ra. Do vì vậy đó, thì trong một
cái dịp mà cái vị sư đó họ đến đây thăm Thầy đây, thì họ đã gởi biếu cho cô Út
hai tập, một tập nói về Thiền Minh Sát Tuệ và một tập nói về Thập Nhị Nhân
Duyên.
Do đó thì
quá lâu, cái thời gian từ đó tới nay nó cũng là mười năm rồi chớ không phải ít,
do vì vậy đó mà Thầy còn nhớ lại trong cái vấn đề này, cho nên Thầy thấy một
nhà học giả của người Miến Điện, họ là một vị tu sĩ, coi như là một vị Hòa thượng
có uy tín ở bên Miến Điện, họ đã viết cái bộ sách này.
(01:25) Cho
nên họ cho rằng, cũng giảng về cái Thập Nhị Nhân Duyên này, họ cho rằng ở trong
cái Danh nó có ba cái uẩn: thọ uẩn, hành uẩn và tưởng uẩn, họ cho cả ba cái nó
nằm trong cái Danh.
Tức là nhà học
giả Việt Nam của chúng ta thì cho cái Danh đó là cái tâm, chỉ cho nó là cái tâm
thôi, còn nhà học giả của Miến Điện thì cho nó là ba cái uẩn: thọ uẩn, hành uẩn
và tưởng uẩn. Đó thì các con thấy nhà học giả này thì cho như thế này, nhà học
giả khác thì cho như thế khác, cho nên đó là những cái sai họ không thấy được.
“Ở Thập
Nhị Nhân Duyên đã có Hành.”
Nghĩa là các
con thấy trong Thập Nhị Nhân Duyên: Vô Minh sanh Hành, Hành sanh Thức đó, đã có
Hành rồi. Mà đây ở chỗ Danh này lại còn có cái hành uẩn nữa, lại còn có cái thọ
uẩn nữa, mà ở trong Thập Nhị Nhân Duyên nó có cái Thọ nó mà! Khi mà Xúc thì
sanh Thọ, Thọ sanh Ái đó. Thì cái Thọ đó nó có Thọ rồi, mà ở đây nó lại còn
thêm một cái Thọ nữa.
Mà cái Hành
nó đã có rồi, thì các thầy thấy, cái Hành nó đã có rồi, Vô Minh sanh Hành đó,
Hành mới sanh Thức đó, thì cái Hành nó đã có rồi, mà ở đây còn thêm một cái
hành uẩn nữa, thì như vậy là đã lặp lại Thọ, hai lần Thọ mà hai lần Hành. Như vậy
trong Thập Nhị Nhân Duyên đã có hai lần Thọ, hai lần Hành, như vậy là sai,
không đúng.
Chỉ có cái
tưởng uẩn là đúng. Nghĩa là nhà học giả này cho ba cái thì trật, mà trong ba
cái này lấy một cái là đúng, Danh là tưởng uẩn là đúng.
Họ không hiểu,
họ cho quá nhiều mà họ không thấy đó là người ta chỉ một duyên ở trong đó là đủ
để mà phối hợp nhau rồi. Thì ngay ở trong mọi cái, một hành động nào, ngay
trong một cái duyên nào đó đều là có cái Hành ở trong đó hết.
(03:24) Cho
nên ở đây thì chúng ta thấy rất rõ:
“Ở Thập
Nhị Nhân Duyên đã có Hành và Thọ rồi thì lại thêm có Hành, Thọ một lần nữa. Như
vậy nhà học giả này chưa hiểu Ngũ Duyên là gì và Thập Nhị Nhân Duyên là gì.
Nhà học
giả còn cho Thọ, Tưởng và Hành là ba yếu tố tinh thần phụ thuộc vào Thức.”
Nghĩa là nhà
học giả đó đó, cho thọ, tưởng, hành, thức này là ba yếu tố phụ thuộc vào Thức.
Nó không phải phụ thuộc, mà ở đây Thầy nói như nước là nước, mà sữa là sữa, mà
đường là đường, không thể nào nước mà phụ thuộc vào sữa, mà đường phụ thuộc vào
sữa được! Cái đó là cái hiểu lầm lệch của họ, cái sai của họ mà họ không thấy.
“Thức
là một nhân duyên như Thọ, Tưởng và Hành thì không thể nào phụ thuộc vào cái
kia được.”
Bởi vì Thức
đâu có nghĩa là chính ở trong mười hai cái duyên này, đều là những cái duyên độc
lập của nó, nó phải hòa hợp nhau. Cũng như nước nó hòa hợp sữa với đường, thì
đường nó hòa hợp với sữa, với nước. Đó thì, nó hòa hợp chớ nó không có một cái
nào mà nó phụ thuộc vào cái nào được hết. Nó có hòa hợp là hòa hợp mà không hòa
hợp thì thôi, chớ còn không có phụ thuộc vào được.
“Ví
như Ngũ Uẩn hợp nhau tạo thành thân tâm của một con người, chớ không phải cái
này phụ thuộc vào cái kia. Ví dụ năm người hợp nhau làm một con đường, thì con
đường chính là mục đích của năm người này phải làm, công việc của ai thì nấy
làm, chớ không phải phụ thuộc vào nhau.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét