41- 4- THAM ÁI, NHỚ THƯƠNG LÀ MẦM MỐNG CỦA MUÔN NGÀN ÁC PHÁP
(16:11) Đó,
cho nên chúng ta ở đây, tại sao mà Thầy dạy kỹ cái này? Để chúng ta biết rằng
chúng ta bắt đầu chúng ta phải thực hiện cái pháp nào, để mà giới luật chúng ta
nghiêm chỉnh.
Nếu còn tham
ái, giới luật chúng ta chưa nghiêm chỉnh đâu. Hễ còn thương cha mẹ thì còn
thương cái này thương cái kia, chưa bao giờ hết. Từ cái mầm móng này nó sẽ nảy
sinh ra bao nhiêu thứ tình thương, mà từ bao nhiêu thứ tình thương đó nó sẽ khởi
ra bao nhiêu cái thứ tham khác.
Bởi vì tham
ái thì nó sẽ tham ăn, tham uống, tham ngủ, nó tham tiền, tham bạc, tham danh,
tham lợi, hễ còn tham ái thì còn tất cả tham! Mà đoạn dứt được cái tham ái thì
tất cả những cái tham khác nó mới đoạn dứt được.
Chớ đừng nói
bây giờ tôi không tham tiền tham bạc mà giờ tôi nhớ cha nhớ mẹ. Nhớ cha nhớ mẹ
tức là lồng trong cái tham tiền, tham bạc, tham danh, tham lợi, tham mình hơn
người chớ không có ai mà muốn thua ai.
Cho nên từ
cái nhỏ đó mà chúng ta không thấy là ác pháp, nó sẽ đẻ ra muôn ngàn ác pháp
khác. Cho nên tưởng là ác pháp là chúng ta chửi mắng người, chúng ta đánh người,
chúng ta làm cho người đau khổ bằng cách này, không! Ác pháp của Phật là ngay lại
chỗ tâm tham đó là chúng ta làm khổ chúng ta đó. Thương là khổ, ghét là khổ,
thù hận là khổ.
Cho nên ở
đây chúng ta đã biết được cái pháp thiện và pháp ác cho nó cụ thể rõ ràng. Nhiều
khi chúng ta học Thập Thiện chúng ta học sơ sơ, người ta nói thiện này thiện
kia đủ thứ, nhưng mà không ngờ rằng mỗi một cái tâm niệm của chúng ta ở trong
này làm cho chúng ta ray rứt một cái tình thương của chúng ta, thì đó không phải
là thiện đâu, nó là ác pháp.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét